Wednesday, October 27, 2010

Phấn đấu ký số 21b: HAI ÔNG THỨ TRƯỞNG VÀ BỘ TRƯỞNG LỘ CÁI..... AI CŨNG BIẾT!

HAI ÔNG THỨ TRƯỞNG VÀ BỘ TRƯỞNG LỘ CÁI..... AI CŨNG BIẾT!
NHƯNG...CHẲNG AI DÁM VIẾT VÀI LỜI

(ENTRY TĂNG NĂNG XUẤT)
            
    Cho đến hôm nay ,con số người ký tên vào kiến nghị "Dừng ngay dự án bô-xít" có gì mới? Vì tò mò ,tớ hay vào mạng để nắm được tình hình cái sự đời này nó tiến triển đến đâu? Liệu "phe ta có thắng phe họ"nhờ mỗi ngày lại có thêm các nhà khoa học,có thêm nhiều giáo sư ,tiến sỹ "thứ thiệt"đồng lòng ký tên không? Giới trí thức,văn hoá nghệ thuật có thêm ai "dám liều mạng" tham gia cái vụ "kiến nghị (khiếu kiện) đông người"mà nhà nước "không công nhận không? để thấy cái điều ký rồi mà vẫn bi quan không tin tưởng của tớ  vào tác dụng của ba cái chữ ký lẻ tẻ của bọn không thức thời này không? Tớ mong vào cái sự "nghi ngờ chủ nghĩa"của tớ ,lần này sẽ....thất bại thì....hay tuyệt vời! Nhất là :khi thấy con số người ký tên hôm nay đã vượt qua con số 2200. Hơn thế nữa cuộc thăm dò qua mạng của "Dân Trí" đã đưa ra những con số và biểu đồ khá phấn khởi. Cho tới hôm nay (27/10/2010).Tỷ lệ người yêu cầu dừng ngay đã là 92% ,số đồng ý "cứ tiếp tục" là 6%,Còn lại 2% là ý kiến khác(?).Danh sách  kiến nghị từ hai hôm nay đã bớt các vị "nguyên" mà các vị  giáo sư,tiến sỹ....nhà báo  tại chức đã chiếm một tỷ lệ khá cao...Riêng con số "nhát sỹ" thì đã tăng lên con số 5 (Tiếc rằng mấy ông tiến sỹ-giáo-sư,nghệ sỹ nhân dân ,giải thưởng HCM, giải thưởng nhà nước"cùng các ông tên tuổi nổi như cồn qua các thời đại đều vẫn... lặn mất tăm!).Tớ mong dự đoán bi quan của tớ lần này sẽ...thất bại cho toàn dân được nhờ là thế đấy! Thế nhưng.....

THẤY GÌ QUA NHỮNG TRANH LUẬN CÔNG KHAI?

._Nói cho ngay chứ từ thời tớ vô tình chui vào cái nghề Tuyên và Giáo cho đến khi về vườn năm 1986,chưa bao giờ tớ được chứng kiến một cuộc phản biện -phản -phản- biện công khai và ngoạn mục,ngoạn nhĩ đến như thế.Tớ cứ như thời nhỏ ngồi hoan hô hai đô vật đang cố lật đối phương "lấm lưng, trắng bụng"...và chẳng may ,một lần một đô xứ Hà Đông vật ngửa đô xứ Thái Biềng rồi ,liền đứng lên vênh vang chống nạng 2 tay ngang hông  đón nhận những tiếng vỗ tay và....  những tiếng cười sặc sụa của khán giả .!....Không hiểu sao được hoan hô và lại bị cười lâu như thế,đô thắng cúi xuống thì....trời đất ơi ! cái khố che cu anh ta đã bung ra từ lúc nào.! Thì ra,đô thua, vì nhịn cười không được đã sơ hở nên bị một miếng đòn bất ngờ nên  đã bị thua oan là như thế đó....

       Trở lại các cuộc "đấu vật bằng lý lẽ ,bằng dẫn chứng khoa học, kinh tế ,xã hội ,an ninh quốc phòng"....tớ thú thật tớ vẫn chỉ là cậu bé xem đấu vật nhân ngày cát-tó-duy-dê (14/7 quốc khánh "nước mẹ") cách đây đã...78, 79 năm.Chẳng dám "tham ra ,tham vào!",chẳng biết  bô-xít, bô-xịt, a-lú--mi-na , a-lũ-mi-nà  nó ra làm sao mà dám nói leo,nói lẻo,nói lèo...

      Ấy vậy mà,chưa bao giờ tớ chịu khó đọc những bản phản biện và biện hộ cho cái vấn đề sẽ tốn tiền,  sẽ nguy hiểm ,thậm chí có vị còn cho là "một vụ Vinashin thứ hai về kinh tế"..."một tai hoạ sẽ giáng xuống cả nhiều vùng dân cư" gồm cả nơi tớ đang chiếm 52 mét vuông này.Tớ sợ quá,...sợ quá và đọc mãi ,đọc mãi đến loạn cả óc ...Rồi cuối cùng cũng tìm ra được cái mà chưa vị nào, dù đã ký tên chung hay gửi thư riêng dám nói trong kiến nghị hay thư riêng. Đó là : AI LÀ KẺ ĐƯA RA CÁI CHỦ TRƯƠNG PHIÊU LƯU, CHẾT NGƯỜI NÀY?

  Và đây :
Một thứ trưởng và một bộ trưởng tại chức nói lên cái SỰ THẬT mà chẳng ai dám đề cập :

    1-/Thứ trưởng Bộ Công Thương kiêm chủ tịch Hội Đồng Quản Trị TKV Lê Dương Quang,người trực tiếp chỉ đạo vụ Bô-Xít này từ đầu đã làm lộ "cái cần phải giấu":

      Sau khi trình bày rất nhiều lý lẽ "cần phải tiếp tục",ông đã trả lời trên "Tuổi trẻ online" là tốn kém và  hiểm hoạ bùn đỏ sẽ an toàn hơn, kinh tế hơn nếu đưa ra gần biển...Nhưng...BỘ CHÍNH TRỊ YÊU CẦU ĐỂ TRÊN TÂY NGUYÊN VÌ ĐỂ TRÊN TÂY NGUYÊN CÓ NHIỀU YÊU TỐ KHÁC NỮA..(!?!?)

      Rõ ràng ông Quang hoặc lỡ lời hoặc cố tình đá quả bóng trách nhiệm cho Bộ Chính Trị chứ ông không phải là đối tượng cho các thứ phản biện tùm lum hiện nay.

     2-/Ông bộ trưởng Phủ Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc khi trả lời câu hỏi "chính phủ có đặt lại vấn đề ngừng bô-xít mà các nhà trí thức nhân sỹ kiến nghị" không" "thì đã trả lời "khôn"hơn là "sẽ",là "đang nghiên cứu"...Nhưng ông cũng lại lộ ra rằng "việc này cần phải xin ý kiến Bộ Chính Trị!"

      Thế là rõ !Mục tiêu cần phải tập trung vào để yêu cầu giải đáp đã có địa chỉ. Vì sao?Tại ai? Dựa vào đâu? mà các vị cứ lẳng lặng có một chủ trương lớn ký kết với nước ngoài mà không ai biết?,vì sao lại "chia nhỏ dự án" để khỏi phải thông qua quốc hội ? ,biến một kế hoạch vĩ đại và chết người thành chuyện đã rồi ?vv...và vv....Toàn là những phản biện chết người mà các vị cũng như cái thằng tớ,kể cả các vị lãnh đạo cao nhất đố ai dám giải thích, nói rõ cái YẾU TỐ RIÊNG mà ông Quang để lộ ra.!

      Vì lẽ đó ,dù danh sách ký tên ngày càng dài, dù thăm dò dư luận có đến 99,% không đồng tình thì ai dám phản đối và bắt Bộ Chính Trị nói ra cái lý do đã phải rước quả bom bùn đỏ treo lên Tây Nguyên. Và .....cuối cùng thì đúng như lời ông Đủ ,đại biểu QH- giám đốc CA nơi treo "quả bom bùn đỏ nổ chậm" !"Cứ thế mà làm"...Ai phản đối là bọn "tự diễn biến",bọn chống phá",bọn thù địch tuốt!.

     Riêng tớ thì tớ chẳng có gan và trình độ mà phản bác đến tận các vị quyền cao chức trọng đến thế.Chỉ xin có một  sáng kiến vui thế này: Làm thêm một khu resort cao cấp trên Tây Nguyên,mời tất cả những ông ủng hộ khai thác bô-xít Tây Nguyên,nhất là mấy ông 'khoa- học gia- nhà- nước" (kiểu ông Phạm khôi Nguyên,"bảo đảm an toàn trên lý thuyết") sau khi về hưu ,hãy đưa cả gia đình lên đó sinh sống nhường lại chỗ ở cho cánh tớ,dân "sắp xuống lỗ vẫn thèm được sống" được di cư về Hà Nội, để làm gương. Liệu có dám không nào ?
N-B-Cảm ơn hai ông Quang và Phúc đã làm cho tôi nhớ chuyện xem đấu vật thời xưa và viết nên entry này!

Monday, October 25, 2010

Phấn đấu kí số 21: Ôi! Trí thức thời nay sao nhục thế!?

(bài này là bài thứ ba trong một tuần tớ tăng năng xuất để trả lời bọn treo "Sinh Tử Lệnh" giết 2 blog của tớ là:;Trừ tao chết , chúng mày không cấm được tao nói thật những gì tao suy nghĩ đâu)

       Ngày xưa ai đó nói rằng :"Nước ta, ra ngõ gặp anh hùng", ngày nay tớ nói :"Mỗi bước ta đi đạp phải chân một tay... tiến sỹ!" Quả thật vậy: .Không một nước nào tướng hai,ba,bốn năm sao và tiến sỹ giáo sư lại nhiều như..... ong vỡ tổ ,như ở cái nước "làm cái xe đạp cũng phải nhập nguyên liệu, phụ tùng nước ngoài" ,nơi mà hoa hậu toàn quốc trả lời "Bikini là một món...súp Nga"! Nhiều tiến sỹ đến mức "làm đường đường lún,xây nhà nhà nghiêng"....đi học,chữa bệnh mất tiền/ mà bao "tiến sỹ" ngang nhiên khoe rằng ;XÃ HỘI CHỦ NGHĨA MUÔN NĂM/ Thằng nào chống nó ông... dần đến nơi..". Chết !lạc đề vì nổi máu thi ca rồi ......Quay lại vậy:

Nhớ lại trí thức xưa-
- Ngày xửa ngày xưa,cái năm 1949 ấy mà ,khi tớ vào Đảng Lao Động VN,được học những bài chính trị đầu tiên về sắp xếp lực lượng,đối tượng địch,ta, tớ giật mình đến bắn người khi người ta phổ biến "Thế nào là trí thức",tớ được biết lần đầu tiên khẩu hiệu xặc mùi xà beng,đao búa "Trí, phú, địa ,hào,đào tận gốc ,trốc tận rễ"!  Sau này đã được người ta làm "nhẹ hoá" đi bằng cách gọi là những "tiểu tư sản trí thức tiến bộ, trí thức đã "đầu hàng giai cấp công nhân",đã "vô sản hoá"...để gọi những ai đã theo kháng chiến ! Còn ai còn ở lại thành phố kiểu như bố,mẹ tớ đều là bọn nguỵ," bọn "phản động" và chúng tớ phải kiên định lập trường là "bọn chúng là những đối tượng phải tiêu diệt của cách mạng vô sản....vì chính chúng là những kẻ luôn chống phá lại "chúng ta"...Tớ trót bị gọi là "nhạc sỹ", lại cũng trót dại khai lý lịch thật thà ,trót đi học thời Tây đến đâu, nên lúc nào cũng lo ngơm ngớp chẳng biết lúc nào sẽ....mất béng cái bát cơm và đi cải tạo mút mùa.

-Tớ lại nhớ :sau khi "giả vờ sửa sai" cái vụ CCRĐ,chỉnh đốn tổ chức,tố điêu,giết lầm hàng chục ngàn người,về Hà Nội,năm 1956, tưởng rằng thời cơ được "mở miệng"(như ông Hồ nói) đã tới,một số số trí thức ,văn nghệ sỹ công khai đòi một tí chút dân chủ còm, bằng cách ra một số báo,tạp chí (thời đó chưa có luật cấm báo chí tư nhân như bây giờ) để làm nơi trình bày công khai,thẳng thắn những nguyện vọng của mình với Đảng, Nhà nước....Tớ nhớ, đi đầu lại là các nhà trí thức không chịu "vô sản hoá"...Và a-lê-hấp!Tất cả đã bị trừng trị thích đáng thế nào lịch sử "đào tận gốc,trốc tận rễ" trí thức văn nghệ sỹ "phản động" này được tái diễn ra sao, cả thế giới này đang còn khá đầy đủ tài liệu.(Các bạn trẻ hãy tìm hiểu trên google hoặc vào các trang mạng như Talawas để biết thêm ,tớ không hề bịa).

-Tớ lại nhớ những ngày  sau 30 tháng 4/1975 , vào Sài-Gòn ,tớ được thực mục sở thị hàng loạt trí thức văn nghệ sỹ đã"bỏ của chạy lấy người" ,hàng loạt vị khác vì có dính  líu tới quân đội "ngụỵ" đã bị đi cải tạo mút mùa ra sao...Một số chết bỏ xác nơi rừng thiêng nước độc...Còn lại ai chưa kịp "chạy loạn CS" đã "dần dần vượt biên,còn lại chỉ có thằng điên thằng khùng" thì..." cũng "thà bỏ xác ngoài khơi chứ không chịu cộng tác với cs",hình thành nên một khối dân di cư Việt Nam tỵ nạn đến gần 4.000.000 người khắp thế giới Một vụ EXODUS chưa từng có trong lịch sử loài người sau cuộc di cư của những người Do Thái...Một số ít, rất ít muốn "thử" ở lại cộng tác với chính quyền mới xem sao thì cuối cùng....đành vỡ mộng, sống kiếp bịt miệng qua ngày hoặc cam tâm cải tạo đầu hàng về tư tưởng để hưởng tí vinh hoa dỏm!   Vậy mà ;...

VÌ SAO HÔM NAY LẠI LẮM TRÍ THỨC ĐẾN NHƯ VẬY.-

     -Kể từ khi người ta có chủ trương "đổi mới","mở cửa" ,"hội nhập",thì người ta bắt đầu ngộ ra rằng :Muốn hội nhập,muốn xây dựng một đất nước ra cái đều văn minh lịch sự thì ,không thể không tạo ra một số "Then",số "Chốt" kiểu mới :những trí thức Việt kiểu mới.Và người ta "đi trước đón đầu bằng cách "sản xuất" ra hàng ngàn "tiến sỹ- giáo sư của Đảng".Ngành nào cũng đầy những vị tiến sỹ,Viện Văn Học chỉ có bà bán nước ngoài cổng Viện và lão Quê Choa là không tiến sỹ mà thôi (blog Quê Choa) Chỉ riêng chính phủ và quốc hội đã có số lượng giáo sư tiến sĩ nhiều hơn cả Mĩ, Anh, Pháp, Nga... Chẳng thế mà ông Nguyễn Sinh Hùng lo rằng "bãi nhiệm một ai đó thì sẽ không có người làm việc", và người ta yên trí là trí thức mới nay điều khiển bộ máy nhà nước thì chỉ có  tiến lên, tăng trưởng không ngừng .Cái chuyện kinh tế trí thức chỉ là cái họ đang xúc tiến trên khắp đất nước.Khỏi phải góp ý!Cho đến....

    Vụ Bauxit, chủ trương lớn của Đảng ở Tây Nguyên bị hàng loạt giáo sư, tiến sĩ, các nhà khoa học  "thật ", yêu cầu đinh chỉ ngay sau sự cố chết người do bùn đỏ ở Hung ga-ry ...Với lý  do khai thác Bô-xít ở Đắc Nông- Lâm Đồng là  treo những  "quả bom bùn đỏ" không biết lúc nào sẽ nổ trên đầu nhân dân ta ,thì mới lộ ra : Các ông tiến sĩ, giáo sư công chức của nhà nước ,phần lớn chỉ là những.... đồ dỏm !Lá thư kêu gọi đình chỉ ngay với những lí lẽ đầy thuyết phục bị bịt miệng gần nửa tháng trời, không một báo chí nào dám đăng tải .Nhưng Internet đã loan đi khắp hoàn cầu ,đã đánh động lương tâm của cả dư luận, quần chúng trong nước lẫn nước ngoài.

    Vậy mà, chưa biết người ta phản đối như thế nào,các vị "trí thức nhà nước" đã dám bác bỏ thẳng thừng ,phê phán những người đòi đình chỉ bô-xít là như những đồ ngu ,Rằng thì nà:"Mới thấy tai nạn ở Hung-ga-ry đã bàn lui....,rằng thì nà "chẳng lẽ cả thế giới ai khai thác Bô-xít đều bỏ hết hay sao?. Nào là: "Chủ trương khai thác Bauxit đã được thống nhất rồi, bây giờ dự án đang triển khai thì cứ tiếp tục" (đại tá Võ Văn Đủ, đại biểu quốc hội, giám đốc công an tỉnh Đắc Nông) hoặc :"Môi trường bảo đảm hai hồ chứa bùn đỏ ở Tây Nguyên an toàn" ( bộ trưởng Bộ tài nguyên môi trường Phạm Khôi Nguyên).-T.Trẻ hai ngày 22-23/10/010-

       Cho đến ngày 22/10/2010, khi báo chí, đi đầu là Tuần VN, cho đăng tải toàn văn lá thư của hơn 2000 người trong đó đa số là trí thức, tướng tá, nguyên Trung Ương uỷ viên, nguyên các viện trưởng khoa học (chẳng hiểu "đã được phép" hay báo chí lề phải đã dám làm một cú lề trái đây?)  thì mới toé loe ra rằng: Ngay ông bí thư tỉnh uỷ Lâm Đồng (nơi đang ôm trọn quả bom bùn đỏ) cũng chẳng biết là có sự phản đối này là có thiệt ?. Ông nói: "Đến lúc này, ngoài việc tìm hiểu qua kênh báo chí, tỉnh vẫn chưa nhận được văn bản của cơ quan, tổ chức cá nhân nào  phản biện, hay phản đối nào. Tỉnh cũng chưa nhận được đề nghị nào của các nhà cách mạng lão thành, các cán bộ nghỉ hưu....Mọi ý kiến góp ý phản biện bao giờ cũng đi tìm địa chỉ trực tiếp...." Còn ông Trần Thế Việt, nguyên bí thư thành uỷ Đà Lạt thì nói: "Không thể đi ngược lại xu thế phát triển của thế giới ngày nay bởi người ta hướng đến phát triển bền vững nhất.Họ đang  cố tránh khai thác Bauxit bằng mọi cách thì mình lại lao vào . Là một trí thức đã từng cùng mọi người đi qua những năm tháng đấu tranh gian khổ mới có được đất nước như bây giờ, khi quốc gia "hữu sự" thì tôi phải lên tiếng chứ". Còn ông Nguyễn Văn Ban, nguyên trưởng ban dự án nhôm của Tổng công ti khoáng sản VN thuộc Tập đoàn công nghiệp than khoáng sản TKV thì phát biểu thẳng là : "Thiết lập một quy trình công nghệ cho một nhà máy xử lí một loại quặng nhất định thì bắt buộc phải lấy mẫu đại diện nghiên cứu, xác lập công nghệ cho loại quặng đó. Trong nội bộ có người cho tôi biết là tài liệu họ (Trung Quốc) cung cấp thì thấy làm rất sơ sài . Và ông khẳng định như bà Phạm Chi Lan và giáo sư Chu Hảo . Bộ trưởng Phạm Khôi Nguyên "chỉ bảo đảm an toàn hồ chứa bùn đỏ trên lí thuyết "thì "Thảm hoạ bùn đỏ mà Hungary đang phải gánh chịu là một thời điểm thích hợp thậm chí là một cơ hội tốt nhất để chúng ta rút khỏi dự án một cách hợp lí . Đặc biệt những gì nhóm FIDS cũ, nhân ngày "giỗ" tổ chức của họ đã phát biểu đều được đăng tải công khai trên báo  chí lề phải.Chưa bao giờ một ý kiến phản bác lại một chủ trương lớn của đảng lại được tiến hành rầm rộ lại được  công bố trên báo chí của Nhà Nước như thế., Cùng lúc ,những sự kiện có thật như số liệu1300 nhân viên Trung Quốc và 700 nhân viên Việt Nam đều được phanh phui trên các trang báo ,Ý kiến đối lập  chạm nhau toé lửa trên các mặt trận truyền thông ngày cang được đưa ngay lên trang nhất khá là..hoành tráng !. Lần đầu tiên, các loại trí thức được phản biện nhau công khai trước nhĩ mục quan chiêm, một "sự cố văn hoá xã hội" bình thường ở nước khác nhưng rất hi hữu ở cái đất nước bị bịt miêng,bịt mắt này..

SẼ ĐI ĐẾN ĐÂU CUỘC ĐẤU TRANH NÀY?

      -Với bản chất một kẻ bị lừa nhiều rồi, nên đặt tay gõ lên keyboard ký tên,(số thứ tự của tớ là 418) tớ vẫn không rời bỏ khỏi ý nghĩ : kí gì thì kí, họ đâu có thèm nghe khi họ luôn nghĩ :họ có quyền đứng trên đầu thiên hạ, là chẳng còn ai hơn họ , bộ máy làm việc của họ  đâu có "xí xố" , toàn tiến sĩ, trí thức, giáo sư cơ mà.!Nhất là lại có sự chỉ đạo sáng suốt của một Đảng đã "đánh thắng 2 kẻ thù to" thì làm gì mà chẳng đi tới thắng lợi huy hoàng !

      Tuy nhiên, ký  rồi mà tớ vẫn nghĩ :"để rồi xem nó ra sao" vi, thực tình , đến giờ tớ vẫn tin rằng phe "trí thức nhà nước" nó sẽ thắng. Cụ thể nhất là cho tới ngày hôm nay, ông "Trọng -không -có- gì- mới" vẫn không chịu đưa vào chương trình nghị sự của lần họp  quốc hội cuối cùng , và hơn hết là :các nhân vật to nhất cũng chưa hề hé môi lấy nửa lời.! Cũng có thể họ đang còn đến từng nhà những nhân vật quan trọng như bà Nguyễn Thị Bình, viện sĩ Nguyễn Văn Hiệu... để thuyết phục bằng  những lí do "tế nhị", những quan hệ "ngoại giao bí mật" mà đình chỉ vụ Bauxit này sẽ có ảnh hưởng lớn đến tương lai đất nước.

Kèm theo là một món quà tặng,như một tấm huân chương cao quý ,một vila cao cấp nào đó như đã từng xảy ra  đối với một số nhân vật vai vế một thời ,nay về già nghe có mùi hơi.... phản bác hoặc có mòi...."tự diễn biến"!

       Đối với tớ,là một "thành phần phức tạp" luôn lật ngược vấn đề thì qua cái câu chuyện chưa từng xảy ra này tớ nhận thức được thêm những vấn đề sau đây:

    1./ Đừng có mơ là tất cả những người kí tên đều là những người muốn đứng vào hàng ngũ đấu tranh cho dân chủ, công bằng, văn minh.

    2./  Việc danh sách kí tên ngày càng dài ra thì càng lộ rõ ai là những kẻ ngậm miệng ăn tiền lâu nay.Lần này cũng "té bùn theo mưa".

     3./ Tuy chỉ là kí tên phản đối về một vụ việc bùn đỏ Bauxit nhưng còn cả đống những thằng đại hèn chưa dám đặt bút hoặc nhờ người ký dùm... Đặc biệt trong giới văn nghệ sĩ thì ngoài một số nhà văn, nhà báo, giới hoạ sỹ,còn thì sao nọ ,sao kia đều lặn mất tăm, đạo diễn ,diễn viên... đều ngậm miệng kiếm tiền .Còn giới nhạc sỹ thì ngoài 2 cái tên Hồ Bông và Phú Yên, chẳng một ai dám động đậy ngón tay út vì quá quen "nghề muôn năm,muôn năm" quá nên hèn đã là lẽ sống rồi!

     4./ Qua cuộc phát biểu trái chiều này càng lộ rõ chân tướng của những tên trí thức của đảng. Những tên "bàn", tên "ghế", tên "nồi", tên "xoong" nào đó hàng ngày xuất hiện trên báo chí và ti vi với hai chữ "tờ sờ" mà chẳng hiểu "tờ sờ" về món gì. Chúng láo khoét chửi bới các nhà trí thức phản biện về mọi mặt mà chẳng biết họ phản biện cái gì. Chúng thà chết vẫn trung thành với nghị quyết dù biết nghị quyết đó đang dẫn toàn dân đến chỗ chết nhưng vẫn gân cổ lói ngọng bằng vài đường ný nuận cùn.

     5./ Tớ tìm ra được một hình tượng kinh khủng như sau: Có một cái bệnh viện rất to lớn đầy đủ phương tiện kĩ thuật nhưng ban giám đốc đều là những y tá được cấp bằng tiến sĩ y khoa dỏm, các trưởng khoa đều là những "cứu thương đại đội" được cấp bằng thạc sĩ chuyên khoa tim mạch, thần kinh... Cái bệnh viện ấy dù miễn phí có ai mất trí mà vác xác vào không. Nó không thể ung dung tồn tại. Nó cần phải đập  phá đi,đuổi bằng hết những tên bác sỹ,giáo sư mới tốt nghiệp lớp 3 trường làng đi....Bằng không nó sẽ là cái nơi giết người.

Vậy mà người ta vẫn chỉ có cách: " Kính gửi ban giám đốc bệnh viện , mong các ông đóng cửa giùm cho chúng em nhờ!" v v và v v .Nghĩ nhục thật!

   Đó là nỗi khổ của những trí thức ,tướng tá,lão thành cách mạng đành phải phát huy dân chủ bằng cách ... làm đơn kính gửi...các trí thức, đỉnh cao trí tuệ để xin ngừng việc khai thác Bauxit hôm nay vậy.

        Ôi trí thức thời nay sao nhục thế!

Friday, October 22, 2010

KHÔNG PHẢI NÓ THÌ AI VÀO ĐÂY ?

 KHÔNG PHẢI NÓ THÌ AI VÀO ĐÂY ?

 Tớ không thể ngờ được, chỉ mới bị bọn '' cam' Tầu treo cái bản "lệnh giết blog" bằng cái khẩu lệnh rất Tầu "Sinh Tử Lệnh" viết ngược với tiếng Việt là "Lệnh sống còn" trên cái thẻ bài TẦU 100% ,thì đã có nhiều bloggers giúp tớ phục hồi một phần blog cũ !Tớ bị mất hết dữ liệu nhưng tiếc nhất là những comments  mà tớ đã nhiều lần xúc động đến rơi nước mắt .Hơn 1.000 comments ý hợp tâm đồng, nhất là của các bạn trẻ gọi tớ bằng "ông",bằng "bác" mà lý lẽ sắc bén,thẳng thắn, tình cảm dạt dào.Chỉ riêng cái số 1.250115 "người đọc" blog của một lão già 84( tính đến cuối ngày 18/10/2010) đã làm tớ cố gắng ngồi dậy ,mỗi tuần phấn đấu gõ dần dần một entry ,giãi bầy tim,óc mình trên những trang nhật ký mạng cá nhân.Toàn là sự thật,sự thật và sự thật...,chẳng ai, chẳng tổ chức nào xúi giục,cũng chẳng bao giờ gửi ra nước ngoài (Tất cả các trang mạng khắp nơi có đăng lại bài nào cũng chỉ vì họ thấy tớ "nói phải,củ cải cũng nghe" mà in lại...chẳng bao giờ có một xu Tây,Mỹ nào về bản quyền nên họ cũng không thể ghép tớ vào cái tội "ăn tiền các lực lượng thù địch nước ngoài viết bài nói xấu Đảng-nhà nước"Toàn là những ý nghĩ mà chính những kẻ đang có quyền có lợi cũng phải tâm phục khẩu phục ,không có thể nào cãi được.Tuy nhiên chúng đã bán linh hồn cho Thiên Triều rồi ,nên chúng đành ra tay bịt mồm tớ.
       Nay được sự giúp đỡ của các chuyên gia computer yêu quí tớ, dựng lại cho tớ blog mới,tớ lại xin tiếp tục phấn đấu trong những ngày còn lại ,sẽ cố gắng ,vững vàng,..ngồi dậy viết, viết nữa...

Tuy nhiên, tớ e rằng với sự nhúng tay của bọn CAM Tầu (vì 2 bài 18 và 19 ,tớ đã đụng đến "Thiên Triều" ,nên chúng sẽ chẳng chịu bó tay đâu...Thể nào chúng cũng tiếp tục ..Bởi vậy bài này tớ chỉ viết có tính chất thăm dò,xem chúng có dở thêm trò gì không.? Không có gì xảy ra, lần sau tớ sẽ cho chúng "nhảy dựng" lên vì một loạt sự thật mà chúng đang cố rúc đầu xuống cát để quên đi mây đen đã kéo từ Cáp Nhĩ Tân đến mũi Cà Mâu ,bão táp sẽ nổ ra khi chúng chống lại cả vạn nhà trí thức,khoa học gia,chính trị gia lão thành, tướng tá hai nước Trung Việt..

     Mong các bạn quảng cáo dùm cho cái blog thứ ba của tớ (cái thứ 2 cũng bị đánh xập sau khi tớ chỉ kêu lên "Bớ bà con ơi"trong cái phấn đấu kí số 000 là thế đó.Mong lần này chúng không kịp trở tay./.

Wednesday, October 20, 2010

BỚ BÀ CON XA GẦN, BỚ LÀNG NƯỚC ƠI

Thế là chúng đã nổi điên lên mà bịt mồm lão già gần đất xa trời này. 
Chính là bọn Tầu chính cống cùng bọn  Tầu con, bọn bán nước cho Tầu nên chúng chẳng biết viết gì ngoài mấy chữ Tầu dọa giết tớ "Sinh Tử lệnh" chính  do 2 entries  mới viết đã chạm tới cái mà chúng sợ nhất. 
Tớ tranh thủ viết thêm vài dòng để sẵn sàng đón tiếp chúng. 

Hãy lên tiếng cùng tớ vạch mặt bọn phát-xít đội lốt cộng sản này. 
Tớ đếch sợ thằng Tầu lớn, Tầu bé, Tầu bố, Tầu con nào cả. 
Bọn quỷ dữ diệt dân chủ, diệt thành tựu khoa học của loài người! Chào các bạn!

Ước gì nước ta có một chú “Ôn-Ba-Chốp”…

Ước gì nước ta có một chú “Ôn-Ba-Chốp”…


Tác giả/Nhân vật: Tô Hải
17-10-2010

Xin nói ngay, “chú Ôn” (*) đây không phải là “ôn dịch”, “ác ôn”, “ôn con” mà là chính chú Ôn Gia Bảo, một con người tớ “theo dõi” trên mạng suốt từ tháng 8/2007,khi chú ấy đi thăm thành phố Thâm Quyến, một thành phố “phi vô sản” nhất mọc lên từ một bãi lầy,nay trở thành 1 thành phố hiện đại, giàu có, nhiều tỉ phú đô la nhất của nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa > Cũng chính ở nơi này, lần đầu tiên chú  ấy đã “tự diễn biến”, phát biểu những ý kiến chưa từng thấy bao giờ của một thủ tướng, uỷ viên bộ chính trị  đương nhiệm của đảng cộng sản Trung Quốc, một cái đảng khổng lồ nhất còn sót lại ngay bên nước ta. Những ý kiến này tớ đã rụt rè đưa lên phấn đấu kí số 17 vì vẫn còn ngại : Có thể đây là lực “lượng thù địch” tung hoả mù để làm rối loạn hàng ngũ nước bạn môi hở răng lạnh và cả hàng ngũ những đồng chí cộng sản nước Việt thì sao?
Cho đến ngày  3/10/2010 ,tớ được chứng kiến trên youtube buổi phỏng vấn  chú Ôn trả lời  đài CNN  thì tớ mới xác định được đây đích thực chính là lời  chú Ôn chứ chẳng ai khác . So với những lời tuyên bố ở Thâm Quyến thì lần này chú Ôn mất “lập trường tư tưởng cộng sản Trung Quốc” rõ rệt hơn, quyết tâm hơn  thời ở Thâm Quyến nhiều .Ví dụ:  ngày 22/8, chú ấy chỉ nói chung chung là: “Phải cải cách chính trị nếu không thì nền kinh tế Trung Quốc sẽ xụp đổ…”, nhưng…đến 20/10 thì chú ấy khẳng định là : “phải cách mạng thể chế chứ không phải là cải cách nữa….” Chú lại còn nhấn mạnh về dân chủ và tự do là : “Nguyện vọng và đòi hỏi của dân chúng về dân chủ, tự do là một sức mạnh không thể kháng cự ….” Hơn thế nữa, chú Ôn còn chỉ rõ: “ Đảng cộng sản Trung Quốc cần phải hành động theo đúng hiến pháp và pháp luật chứ không thể đứng trên hiến pháp và pháp luật như thời kì còn là một Đảng cách mạng đấu tranh để giành chính quyền . Tóm lại, toàn văn cuộc phỏng vấn đều toát lên một ý lớn là: PHẢI CÁCH MẠNG CHÍNH THỂ CHÍNH TRỊ CHỨ KHÔNG PHẢI CHỈ LÀ CẢI CÁCH LẺ TẺ . Điểm nổi bật là khi nhà báo Fareed Zakaria hỏi chú Ôn câu hỏi cuối cùng : “Ông có nghĩ rằng các cấp lãnh đạo đều nghĩ như ông không hoặc ông có biến lời nói thành hành động không?” thì chú Ôn hiên ngang trả lời : “ Ông tưởng câu hỏi này khó trả lời lắm chăng? Nhưng đối với tôi lại là dễ nhất. Tôi xin nhắc lại : Tôi đã nói là sẽ làm và sẽ dành cả cuộc đời tôi để thực hiện ý tưởng này”
Tớ mừng quá vì nghĩ rằng : “Một Gooc ba chốp Trung Quốc” đã ra đời rồi chăng? Từ những tuyên bố “Perestroika Glasnot là để có “nhiều chủ nghĩa xã hội hơn” đến “cả cuộc đời tôi đi theo chủ nghĩa cộng sản, chỉ toàn là nói dối và nói dối”. Một tổng bí thư, một đảng cộng sản lớn nhất thế giới đã tự “diễn biến” như thế để không đầy 2 năm sau đi đến kết quả là sự xụp đổ toàn bộ khối  cộng sản  Liên Xô và Đông Âu  thế nào thì cả thế giới đã biết.      Riêng tớ, tớ luôn luôn giữ vững lập trường: Không ai đánh đổ chủ nghĩa cộng sản được bằng chính những người cộng sản, (học lỏm của cố tổng thống De Gaulle) mà gần đây, khi nhận chức, tổng thống Obama đã “văn nghệ hoá” ý tưởng này .(“báo ta” có nhã ý kiểm duyệt khúc này khi đăng  “không toàn bộ” bài diễn văn của ông ngày nhậm chức) .Tớ cũng luôn xác định tư tưởng là: Chỉ khi nào Trung Quốc  thay đổi thì mới mong có thay đổi ở Việt Nam . “Chưa có điều kiện tiên quyết này thì mọi sự đấu tranh dù bằng phương pháp nào ở trong nước cũng chỉ là “kim châm  đít voi” mà thôi!”
           Tuy vậy, tớ cũng giành đa số thời gian lên mạng để theo dõi những hậu quả của ông “Gooc ba chốp Tàu” này nhất là báo chí Trung Quốc, mà nhanh nhạy nhất là các tờ báo điện tử. Té ra không một tờ báo nào của Trung Quốc cho đăng những lời “cực kì nguy hiểm” , “có hại cho an ninh quốc gia” , “…” của chú Ôn cả !Nghĩa là chú Ôn đã “vượt rào” ngay khi còn tại chức!Thế thì cũng dũng cảm đấy chứ! Lạy trời chú đừng bị xử lý như Triệu Tử Dương.,hay tệ hơn như…Lưu Thiếu Kỳ,Lâm Bưu…
          Cho đến …. 2 ngày  trước khi  Trung ương đảng cộng sản Trung Quốc họp thì ….trên mạng bấm vào đâu cũng đều thấy lá thư ngỏ của 23 nhà  trí thức,chính trị gia hàng đầu của Trung Quốc lên tiếng đòi tự do dân chủ, tự do ngôn luận. Hưởng ứng là gần như tất cả các báo đài, báo tin ,báo mạng  thế giới ( BBC, Reuters Bloomberg…) và cả ngay trên các trang blog của các blogger “hiền lành” nhất nước VN đều có tái đăng lại toàn bộ bài phỏng vấn  của chú Ôn cũng như lá thư ngỏ của 23 nhà trí thức TQ nổi tiếng với những cái tên như : Lý Nhuệ ( thư kí riêng của ông Mao ,90 tuổi, giáo sư trường Đảng), Chu Phái Chương( cựu trưởng ban tin tức, ban THTW), Chu Chiêu Minh ( cựu phó chính uỷ quân khu Quảng Châu), Hồ Tích Vĩ ( cựu chủ nhiệm “Nhân dân nhật báo”) , Lý Phổ ( cựu phó giám đốc Tân Hoa xã)….. danh sách từ 23 người hiện đang cứ thế kéo dài. Đặc biệt, trong danh sách này, 90% đều là đảng viên cao cấp, tuổi Đảng tuổi đời đều hơn cả Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo đến 3, 40 năm.
         Bloomberg còn có một cái tít gây chú ý : “Scandal dân chủ của loài người”. Vương Vĩnh Thành, giáo sư đại học giao thông Bắc Kinh thì viết : “ Nếu hiến pháp bị vi phạm thì chính quyền không còn chính danh và người dân phải dũng cảm thực hiện các quyền của mình. Nhà báo Đối Tình, Lý Đại Đồng báo Thanh Niên cũng nhân dịp này đều lên tiếng đòi hỏi tự do báo chí và họ gọi những người bịt tin tức là những “hắc thủ”. Họ dùng ngay Mác để đánh Mác như : “Báo chí bị kiểm duyệt là con quái vật được văn minh hoá, cái quái thai được tắm nước hoa”.! Họ vạch trần những gì là phản lại điều 36 của hiến pháp Trung Quốc năm 1982: Thay vì được tự do ngôn luận ,làm con mắt và cái miệng của nhân dân thì mắt đã bị che ,miệng đã bị bịt ….Và bây giờ  con “mắt “ của báo chí thì  đã xuống cấp tới mức chỉ còn là “cái miệng của một nhóm lợi ích” . Quả là chú Ôn theo tớ đã phát động được một phong trào công khai đòi cách mạng thể chế, đòi dân chủ tự do nhân quyền trước thềm Đại Hội Trung Ương V Đảng CS Trung Quốc Có người còn thậm chí khẳng định : chính Ôn Gia Bảo đã ném quả cân vào quyết định của Hội đồng xét trao giải Nobel hoà bình  cho “tiến sỹ -tù nhân”  Lưu Hiểu Ba khơi mào cho  lá thư ngỏ của các nhân vật quan trọng , khả kính của nhân dân Trung Quốc.
           Ở nước ta, một vài tớ báo ,nhân đưa tin về hội nghị trung ương V Trung Quốc khai mạc ,cũng “rụt rè” đưa một vài dòng  về những gì chú Ôn đã vang vọng khắp thế giới (mà báo chí nước bạn “bốn tốt” cấm tiệt như: “Tôi tin rằng tự do tư tưởng là điều thiết yếu ở mọi đất nước, chúng ta phải tạo ra những điều kiện cho phép người dân phê bình hoạt động của chính quyền ….” Hoặc “ Những lời kêu gọi cho dân chủ và tự do sẽ trở nên không thể cưỡng lại được” (Tuổi trẻ 16/10/2010). Đây là một điều “Lạ”“được phép” hay do sự “khéo léo luồn lách”,ấm ức vì  biết mà không được viết nên đã tự động mở băng keo  xì ra vài tiếng rồi vội vàng dán lại?
          Đằng nào thì tớ cũng thấy le lói chút xíu hy vọng và cảm thấy có sự cựa quậy nhờ có sự tác động nào đó của chú Ôn-ba-chốp và bức thư ngỏ của 23 chiến sỹ lão thành cách mạng của Trung Quốc nên bên ta cũng có tí chút “tự diễn biến hoà bình”.Thế thì làm sao không mừng và hy vọng cơ chứ?
          Cuộc  “đấu tranh nội bộ” công khai  bên Trung Quốc ,suốt tuần qua đã làm tớ phung phí khá nhiều năng lượng để tìm đọc ,để nghiên cứu các bài viết phê phán hoặc phân tích của các nhà chuyên về Trung Quốc học. Theo Le Figaro thì đây là cuộc đấu tranh diễn ra giữa các cán bộ “lãnh đạo xuất thân bình thường” với các “ hoàng tử đỏ” ?  Cũng có nhà phân tích chính trị nổi tiếng lại cho là :Một vụ chuẩn bị chuyển giao thế hệ dần  dần cho tới năm 2013 ,năm cuối cùng dân Trung Quốc sẽ từ bỏ hẳn cái chế độ đương thời để thay thế bằng một chủ nghĩa Hán tộc ,một nước Tư Bản đứng đầu một nửa bán cầu ,dân số đông nhất thế giới và sẽ áp đặt mọi áp lực “cứng” cũng như “mềm” cho toàn thể loài người cùng với Mỹ ??Cũng có bài thì phân tích cụ thể cái con đường tất nhiên kể từ thời kỳ phá hết rồi làm lại …Họ chia các giai đoạn cách mạng Tầu theo ý đồ của từng cá nhân nắm quyền lãnh đạo tối thượng mỗi thời kỳ .Họ  chia ra 4 thời kỳ như sau:
1)     Mao Trạch Đông
2)     Đặng Tiểu Bình
3)     Giang Trạch Dân
4)     Hồ + Ôn
 5) Qua đại hội 18, vào năm 2013 sẽ là thế hệ “Tập Cẩm Bình, Lí Khắc Cường” ??? Còn mâu thuẫn hiện nay không thể là mâu thuẫn về lý tưởng mà là mâu thuẫn về các “nhóm lợi ích”. Riêng với các nhà bình luận trong nước như Trần Vĩnh Niêu, Phạm Á Phong, Trương Lập Phàm thì đều đưa ra kết luận : Các cuộc đấu tranh của các nhà chính trị ở Trung Quốc hiện nay bắt buộc phải hoà hoãn vì chẳng ai có lí luân gì đánh đổ nổi ai. Nhiều tờ báo khi đề cập tới những sự việc động trời này ở Trung Quốc thì chạy tít “Khó và….khó” vì chỉ riêng chuyện cấm báo chí đăng những gì chú Ôn-ba-chốp nói và ngăn chặn các đường truyền trên Internet đủ thấy là “lực lượng hoàng tử đỏ” chưa chịu lùi..
Ai nói gì thì nói ,cuối cùng cũng đều kết luận giống như tờ Guardian, chờ 2 năm nữa sẽ biết !
Lần này là lần thứ 2 tớ “xía dzô chuyện bên Tàu” vì tớ nghĩ báo chí lề phải có thưởng kẹo cũng chẳng dám đưa những tin động trời này. Trái lại, trừ báo chí Trung Quốc thì khắp thế giới, ai biết tiếng gì đều có thể tìm hiểu. Nhất là chữ nghĩa việc dịch sang tiếng Việt đôi khi chỉ sai một ly cũng dễ  trở thành “xì căn đan văn hoá-chính trị” như mấy ông Ta dịch lời Anh để hát cho Tây nghe nhân dịp “dâng lên Đại  lễ nghìn năm Thăng Long” vừa qua.
         – Với niềm tin mãnh liệt vào sự thay đổi của đất nước mình sẽ có sau khi nước bạn láng giềng “bốn tốt” thay đổi.
          -Với niềm bi quan não nề về cái tuổi của tớ chắc không thể nào chứng kiến được cái sự thay đổi ấy.
Cho nên khi biết được cái chuyện chú Ôn-ba-chốp này, tớ mừng hết xảy , bỏ hết mọi công việc để theo dõi xem bên đó đã “có chuyện” gì chưa cho nhân dân bên này bắt chước. Tuyệt đối tớ không hề đề cao chú Ôn trên cương vị thủ tướng, uỷ viên bộ chính trị Đảng cộng sản Tầu mà chỉ mong có một chú Ôn – Ba -chốp bên đó sẽ vực dậy những   X-ba-chốp ,những B Eltsine “bên đây” thì phúc đức biết mấy cho cái dân Việt Nam này.
Đừng ai chửi tớ là “phản quốc đi theo Trung Cộng nhé”!


Tô Hải
17-10-2010

Theo Blog Tô Hải
(*) Cũng xin nói: Sở dĩ tớ gọi Ôn Gia Bảo là “chú” vì chú ấy sinh sau tớ 15 năm (1942) mà  thôi chứ không hề có họ hàng chú bác gì với chú ấy cả .Vả lại theo thói quen của bố tớ bất cứ người Hoa kiều nào ,cụ đều gọi là “chú khách” cả.
(*) Tất cả những lời trích dẫn tớ đều (ghi theo trí nhớ ) lấy ở các đường link ở trong cũng như ngoài nước sau đây là vài đường để bạn nào chưa đọc thì bấm vào đọc chơi.
CNN – Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo trả lời phỏng vấn của Fareed Zakaria
Thư ngỏ đòi tự do ngôn luận của các vị trưởng lão Cộng sản Trung Hoa

Thối! Thối ! Thối không chịu nổi !!!

Thối! Thối ! Thối không chịu nổi !!!


Tác giả/Nhân vật: Tô Hải
10-10-2010

       Để đi vào vấn đề, tớ xin kể một câu chuyện xảy ra cách đây gần 70 năm, một câu chuyện “thối” không thể tưởng tượng được, một câu chuyện thối um cả tỉnh Thái Bình , nơi mà bố , mẹ tớ làm việc. Chỉ cách nhà tớ mấy căn , có một ông  “nghị Bắc Kỳ” tên Hào. Nghe đồn ông này có đến 2-3 vợ,nhưng một bà đã qua đời để lại 2 công tử đang du chơi tận Hà Thành,bà hai phải cai quản cả nhà cửa dinh thự,lăng tẩm và hàng chục người làm ở quê. Ông nghị năm ấy đã ngoài 60 tuổi ,sống môt mình trên thành phố với bà ba để.. tiện” việc quan” và  nằm bên cạnh bàn đèn thuốc phiện sai khiến hai mẹ con bà ba . Khổ nhất là anh Ninh, con riêng của bà ba, người mà ông đã chuộc từ một nhà cô đầu nào đó về ,để chuyện hầu  tiêm thuốc phiện cho ông. Bà này có một người con riêng từ ông chồng trước bị  mộ phu đi Tân Thế Giới rồi mất tích. Anh này ở trong nhà ông Nghị còn khổ hơn là một con ở , vất vả hơn một thằng nhỏ sai vặt trong nhà ,vì ngoài hai mẹ con anh ra,ông nghị tuy giầu có nứt đố đổ vách ,(có ở quê nghe đâu cả 1000 mẫu ruộng thẳng cánh cò bay) nhưng cũng không thuê ai thêm để giúp việc nhà cả.Mẹ con anh Ninh cáng đáng tất cả từ việc bếp núc,lau chùi,dọn dẹp…. từ việc lớn đến việc nhỏ .Tuy nhiên, anh vẫn được đi học đến “cua suýp” (lớp 7  bây giờ) .Anh học rất giỏi. Năm nào cũng được “giải thưởng danh dự”. Cho đến một hôm, bỗng dưng có một công văn đóng dấu của phủ thống sứ Bắc kì báo tin: Anh đã được chọn làm một trong những người được nhận học bổng đặc biệt của thống sứ Yves Châtel tuyển chọn cùng 2 người nữa đi theo học một lớp đặc biệt (?) bồi dưỡng về hành chính bên Pháp. Thế là ,ông nghị Hào đã chẳng vui vẻ gì, ông vội từ giã cái bàn đèn lên thẳng dinh công sứ trình bày : ” Thằng này nó hư lắm, ở nhà nó lười học, nó chẳng chịu nghe lời, cứng đầu,cứng cổ…vv..” Tóm lại, ông không muốn cái vinh dự đó lại rơi vào tay một kẻ mà ông rất ghét vì hai đứa con của bà cả thì đứa nào  học hành cũng đều bết bát.. Chuyện này, công sứ Vavasseur nghe xong bỗng bật cười : ” Ông hãy lên Hà Nội trình bày với quan thống sứ Bắc kì xem quan có nói là ông Nghị gì mà ngu như thế không ?” Chuyện này cái thời năm 42, 43 cả thành phố Thái Bình ai cũng biết  và sau đó thì lan ra khắp nơi và  báo chí  đều  đưa tin.  Có một bài chế diễu ông nghị Bắc Kỳ này mà tớ bỗng dưng nhớ lại : “Thối ơi là thối !”….

     Thế là, anh Ninh đã từ đó , giã từ cái đất “Thái lọ” mà ra đi…. . Nghe nói sau này, anh có theo học ở trường St Cyr làm tới quan hai , quan ba  gì đó của Pháp.Còn  bây giờ ra sao ?,còn sống hay chết ?thì tớ cũng không hề nghĩ tới nữa….

    Câu chuyện này ,sở dĩ  lại được tái hiện trong trí nhớ tớ vì mấy hôm nay báo chí khắp nơi trên thế giới đều đưa tin về tiến sỹ Lưu Hiểu Ba, “tội phạm” đang thi hành án  11 năm tù tại Trung Quốc được tặng giải Nobel Hoà Bình 2010. Cũng nhân dịp này , cả thế giới biết thêm tại sao một ông tiến sỹ đã từng giảng dạy tại đại học Columbia, đại học Hawai và cả đại học sư phạm Bắc Kinh nữa mà  lại biến thành một kẻ tội phạm ? Thì ra, Lưu Hiểu Ba, sinh ngày 28/12/1955, tốt nghiệp tiến sĩ ngay tại đại học Bắc Kinh về triết học chứ chẳng phải do được đào tạo bởi bọn “thù địch” nào cả . Đang lúc được mời giảng dạy tại đại học Columbia thì xảy ra vụ “Thiên An Môn ô nhục” , ông bỏ luôn mọi vinh quang,tiền bạc,địa vị xã hội ở nước Mĩ ,quay về tổ quốc cùng góp sức với hàng trăm ngàn giáo sư và sinh viên của các trường đại học ,phản đối nhà nước,đã dùng quân đội, xe tăng nghiền nát  cuộc biểu tình của sinh viên tại,Thiên An môn…. Lập tức ông  bị bắt nóng và bị ngồi tù 3 năm về tội : ” Gây mất trật tự công cộng !”. Sau khi được mãn hạn tù , ông tiếp tục đứng đầu và chấp bút “Hiến chương 08″ (có lẽ noi gương “Hiến chương 77″ của Vaclav Havel bên Tiệp Khắc?) Lấy được chữ kí 700 nhà trí thức, chính trị gia, khoa học gia…(sau khi ông Ba bị bắt,con số đã ký lên tới hơn 3000 người)thì..cảnh sát ập vào nhà , bắt quả tang bản hiến chương còn nóng nguyên các chữ kí . Thế là,ra toà lần này, ông mang cái tội  “âm mưu lật đổ chính phủ” và nhận bản án 11 năm tù . Từ nhiều năm nay, đối với thế giới, ông là một người “tù nhân chính trị” điển hình nhất  vì đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền, đa nguyên, đa đảng bằng phương pháp bất bạo động ,chỉ bằng lời lẽ,chữ nghĩa chứ chưa có hành động diễn thuyết,biểu tình như thời Luther King,Mandela..Chính việc bỏ tù ông mà ông được cả thế giới biết đến và coi ông như những anh hùng  Tự Do của nhân loại chẳng khác gì  những gương mặt  mà lịch sử nhân loại sẽ mãi mãi lưu danh như, Mandela, Desman Tutu, Vacklav Havel…Nhiều tổ chức chính phủ và nhiều nhà đứng đầu  các nhà nước trên thế giới đã lên tiếng  yêu cầu thả tự do cho tiến sĩ Lưu Hiểu Ba vì lí do: Không thể nào có tội khi trình bày công khai những ý tưởng về tự do, về dân chủ của mình.
                   Nhưng tất cả đều bị  chính phủ Trung Quốc coi như….. không nghe,không thấy,không biết..!.
         Cho đến ngày 8/10/2010, khi Hội đồng giải thưởng Nobel của Na-uy công bố: Lưu Hiểu Ba đã đạt giải Nobel về hoà bình. Một giải Nobel đầu tiên có tên người Trung Quốc..
   
        Thế là, mọi cơ quan ngôn luận, phương tiện truyền thông của Trung Quốc đã được lệnh Tuyệt đối không đưa tin này!(Reuters)  Đi xa hơn nữa, chính phủ Trung Quốc còn cực lực phản đối chính phủ Na-uy , Bộ ngoại giao Trung Quốc mời đại sứ Na-uy đến để chính thức yêu cầu “không nên làm ảnh hưởng đến quan hệ, nhất là buôn bán giữa hai chính phủ!?” Họ quên rằng chỉ có ở các nước có Đảng cộng sản lãnh đạo thì mọi tổ chức mới nằm dưới quyền của Đảng và chính phủ . Một cá nhân, một tổ chức có thể và có quyền ra tuyên bố hoặc tiến hành làm mọi sự mà Hiến Pháp,Luật pháp nước họ và luật lệ quốc tế cho phép, kể cả yêu cầu chính phủ…giải tán ! Cái Hội đồng chấm giải Nobel kia chỉ là một tổ chức gồm các nhà khoa học, chính trị gia hàng đầu của Na-uy. Họ họp bàn, cân nhắc và ra tuyên bố tặng ai giải thưởng gì là quyền của họ, chẳng chính phủ nào dám dại dột động tới cái quyền này !Các nhà ngoại giao Trung Quốc quen dùng “thế mạnh” của mình để làm áp lực lên các nước đàn em,lần này không thể làm gì một nước nhỏ xíu với chỉ có 5 triệu dân đâu !
     Nhớ lại thời  còn mồ ma Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Liên Xô, Tác giả của “Bác sĩ Dzivago” (B.Pastenak) đã bị chính quyền ép buộc phải từ chối giải này nếu không muốn bị… vào tù (!) và tác giả đã phải…tuân lệnh!. Qua vài đời Tổng bí thư,đến thời Cholokov,tác giả của “Sông Đông êm đềm” được tặng giải thì.. mọi cơ quan truyền thông đều được lệnh hua-ra hết lời.  và để Cholokov tự do đi nhận giải. Đến thời Soljenitsine thì:…cho đi nhưng… cấm được…. trở về.! Trái lại, khi Liên Xô sụp đổ và Gorbachev được giải Nobel thì….không hua-ra cũng như không phản đối..là “âm mưu ,thủ đoạn” gì xất! “Âm mưu chính trị hoá giải Nobel” từ đó không còn được ai nhắc tới….Kể cả khi các ông cựu tổng thống J.Carter,và gần đây nhất là  T.T Obama, khi nhận được giải thưởng Nobel về Hoà Bình, trừ bọn Bin Laden, không ít nhà đứng đầu các nước đều có lời chúc mừng nhiệt liệt!. Còn ở Miến Điện, khi nhà tranh đấu cho dân quyền, Aung San Suu Kyi cho đến nay vẫn không thể nhận giải thưởng vì chính quyền quân phiệt đang quản thúc bà tại gia hàng  chục năm trời. Độc đáo hơn là ở Việt Nam  , Khi giải “Nobel về hoà bình” được trao cho ông Lê Đức Thọ và ông Kissinger thì ông Lê Đức Thọ “xin cảm ơn” và không nhận? Ngay từ ngày đó , bọn tớ cũng hơi ngạc nhiên : Chẳng lẽ ông Thọ lại không chịu nhận là chiến sĩ hoà bình? Chẳng lẽ ông Thọ sợ “ăn phải bả của bọn tư bản thối nát ?” Hay ông Thọ đang nung nấu con đường tiếp tục chiến tranh “giải phóng miền Nam”nên nhận giải Nobel về Hoà Bình ,e sẽ khó ăn ,khó nói ?. Tuy nhiên, không thấy có báo chí trong nước đả kích gì đến cái giải thưởng Nobel hoà bình này là một “âm mưu chính trị “, một hành động “bôi nhọ”, “xuyên tạc”, “có ý đồ xấu” gì cả mà chỉ…đồng loạt… im lặng!. Quả nhiên, sau khi người Mĩ rút hết quân,theo đúng hiệp định Paris năm 1973 thì… miền Bắc huy động toàn nhân ,vật lực, “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước” , làm nốt cái phần “đánh cho nguỵ nhào”.. Rõ ràng  “thủ đoạn chính trị” nếu có, thì không hề xuất phát từ những người quyết định trao giải Nobel cho ai ,như những cái đầu của các nhà chánh choẹ tự mình doạ mình cả!
       Trở lại với giải thưởng Nobel hoà bình 2010 cho tiến sĩ Lưu Hiểu Ba , mặc dầu đã có lời của hai ông tổng thống Obama và Sarkozy,bà thủ tướng Úc Julia Julliard… và nhiều cá nhân, tổ chức lên tiếng đề nghị “trả tự do ngay cho ông Ba để ông  đi nhận giải thưởng”, nhưng tất cả những trái tim và cái đầu to lớn trong sáng biết mấy đối với các nhà cầm quyền Trung Quốc đều chỉ là những điều bỏ ngoài tai. Tớ bỗng nhớ tới cái chuyện ông nghị Hào phản đối quyết định của thống sứ tuyển chọn con riêng của vợ hai mình được học bổng du học Pháp. Và tớ chẳng biết nói gì hơn là Thối! Cực thối! Thối không chịu nổi!!!
DƯ LUẬN TRONG NƯỚC VỀ VỤ LƯU HIỂU BA
       Kể từ khi có tí “đổi mới”,mỗi năm, khi giải thưởng Nobel được công bố  thì báo ,đài,”công cụ tuyên truyền của Đảng ta” đều giành một chỗ xứng đáng, không trang nhất thì cũng trang cuối cho những sự kiện này. Năm nay cũng vậy, dần dần các giải thưởng về y khoa, hoá học, vật lý…. đều được  các báo lớn nhất của đảng giành cho việc tóm tắt tiểu sử, công trình phát minh khoa học, thành tích,…. và không thể thiếu được là một tấm ảnh (ít nhất là 6×9) cho nhân  vật trúng giải . Năm nay cũng vậy, nhưng… đến lượt Lưu Hiểu Ba thì bỗng dưng cái mục đưa tin này  bị thu gọn lại hoặc giấu nhẹm đi,cụt lủn..chẳng biết ông Ba là làm cái gì? địa vị xã hội đương thời ra sao?Còn sống hay chết? thay về thành tích ,tiểu sử thì lại chạy những cái tít “nói leo”, “viết theo” những gì các nhà lãnh đạo nước bạn “bốn tốt” đang nói và làm. Nội dung đưa tin cốt để người đọc đừng suy diễn ,liên hệ tới những trường hợp đang phải ngồi tù ở xứ ta vì những cái “tội” giống hệt  như Lưu Hiểu Ba ở bên Tàu . Nào là “Một giải Nobel hoà bình gây tranh cãi”, nào là “Giải Nobel hoà bình lại gây xôn xao”. Nào là “thông cáo của uỷ ban Nobel hoà bình cho biết “họ” trao giải cho Lưu Hiểu Ba”, nào là “Nobel hoà bình năm nay sẽ gây tranh cãi”. Chưa có tiến sỹ giáo sư Mác-Lê-nin nào dàm viết viết toạc  ra rằng : “Hoà bình Hoà biếc cái con mẹ gì! Hoà bình của các anh không phải là hoà bình của chúng tôi! Chính nhờ có nhà tù mà nước tôi mới có Hoà Bình!”,như thời ông Hà Xuân Trường lên án  cái giải thưởng Nobel Văn Học được trao cho tác giả “Quần đảo ngục tù”cả!
    Không một tờ báo nào, một đài truyền hình nào dám đưa tin cụ thể  như về các  Nobel về vật lý, Nobel về y học …. Lệnh của ai hay từ đâu nhỉ?
     Đúng lúc tớ đang nằm gõ bài này thì nhà báo Lê Phú Khải đến chơi. Câu chuyện đầu tiên trao đổi giữa 2 người cũng chính là chuyện Lưu Hiểu Ba. Anh thở dài và kết luận . Một nhà tiến sỹ đang ở Mĩ bỗng đâm đầu về nước để trình bày công khai những nguyện vọng dân chủ và nhân quyền cũng như kêu gọi mọi người kí tên vào hiến chương 08 mà lại trở thành 1 tên “tội phạm muốn lật đổ chính phủ thì” quả là một chế độ totalitaire fascisant….(toàn trị phát xít hoá) Tôi cười và kể lại câu chuyện ông nghị Hào cho anh nghe . Và cuối cùng, LPK buôn ra hàng chục tính từ và trạng từ nào có thể nghĩ tới trong đầu anh: “Đểu!”, “Mất dạy!” “Ngu!” “Trẻ con!”…và cuối cùng là chữ … “Thối!”
         Và “Thối! Thối không thể chịu được!” là cái đầu đề tớ dùng cho cái entry hôm nay đấy!
    
Tô Hải
10-10-2010

Mặt mũi thế này mà là “tội phạm’ có “âm mưu lật đổ chính phủ” của một nước lớn nhất thế giới sao ?

Một một hai hát dê, chẳng có tí “ép-phê” nào xất! (*)


Tác giả/Nhân vật: Tô Hải
02-10-2010

Kể từ hôm cái “linh hồn chết” của tớ nó “sống lại” và nhập hẳn về thân xác tớ, nó hay lợi dụng những lúc tớ ngủ mê mệt sau những đêm thức trắng vì các trận đá bóng xem trên internet ,mà đi tìm kiếm cho cái não tớ những thực tế mà 2,3 năm nay tớ không có dịp tiếp xúc do bệnh tật của tuổi già. Vì nó chỉ là một linh hồn cho nên nó không có hình ,có ảnh và thuật tàng hình đối với hắn là bản ngã tự nhiên. Sau đây là một báo cáo hắn bồi dưỡng cho tớ sau 3 tiếng đồng hồ dự một buổi giao ban tại một cơ quan chuyên theo dõi ngành văn hoá thông tin…
Hắn có mang theo một máy ghi âm kĩ thuật số cho nên tớ chỉ tóm tắt, biên tập lại và ghi chép những đoạn quan trọng nhất:
- Ông A (có vẻ là ông to nhất): Các đồng chí! Hôm nay, tôi rất bận vì phải lo ra hiện trường kiểm tra công tác an ninh cho ngày đại lễ “Ngàn năm Thăng Long”. Vì vậy, chúng ta chỉ khoanh vùng , tập trung vào một vấn đề 112. Những quy định ấy đã đi vào đời sống thực tế như thế nào?….
- Ông B, ông C ông D cùng cất tiếng: Dạ em xin có ý kiến!…
- Ông A: Từ từ,… đồng chí B phát biểu trước đi!
- Vấn đề là…. cái vấn đề ….xem ra khó vì…. 20 ngày qua, từ khi có 112 ra đời xem chừng cái chuyện góp ý kiến cho văn kiện đại hội đang diễn biến theo một cách khác ,khó mà quy kết là họ không chịu chấp hành hướng dẫn của Trung Ương đâu ạ!
- Đồng chí A: Diễn biến như thế nào?
- Đồng chí B: Dạ! Ví dụ : Trên các “báo chí của ta”, họ đánh vào các tổ chức cơ quan từ Trung Ương đến địa phương một cách tập trung hơn bao giờ hết ạ!
- Đồng chí C: Dạ đúng như thế, chỉ trong một số báo, họ đưa đến hàng chục tin tiêu cực của rất nhiều cá nhân một lúc. Ví dụ: Vụ Vinashin kèm theo vụ EVN, vụ truy tố giám đốc Công An Lâm Đồng lại cùng lúc bắt giữ tổng giám đốc ngân hàng.
- Đồng chí D( tiếng đàn bà) dạ nguy hiểm hơn là ngay các “tờ báo phe ta”, họ hay tổ chức phỏng vấn toàn những tên tuổi nổi danh như Báo Tuần Vi -En-En… thì đưa ra những cuôc phỏng vấn các giáo sư,tiến sĩ “có vấn đề” để họ có dịp xét lại đường lối của đảng thậm chí đánh thẳng vào đường lối của đảng như: Phải “dỡ bỏ hàng rào sở hữu đất đai”, phải “bỏ khái niệm “quái đản” sở hữu đất đai toàn dân” hoặc “vàng, đô la lên giá do có chuyện đục nước béo cò!”
- Đồng chí A (từ nãy ngồi im): Quá tệ! Quá tệ! Đến mức ấy hay sao ?
- B,C, D (tranh nhau nói): Dạ đúng thế, còn nhiều cái nguy hiểm hơn nữa….
- Đồng chí A: Từ từ… Nguy hiểm thế nào?
-Đồng chí B : Họ còn dùng biểu tượng hai mặt ,nói chuyện này để người đọc nghĩ tới chuyện khác. Chỉ cần một mẩu tin: Ông thị trưởng Mat xcơ va bị mất chức vì :
1)không giải quyết được vấn đề kẹt xe.
2) Quy hoạch thành phố không khoa học.
3) Đi nghỉ phép trong lúc thành phố bị chìm trong bụi của cháy rừng.
,
Tôi cược rằng kẻ đưa tin này cốt để đồng chí Thế Thảo của chúng ta phải giật mình và báo động cho ban tổ chức Trung Ương biết.
- Đồng chí E (có vẻ sâu sắc hơn): Và đây nữa, không phải là một sự ngẫu nhiên mà khi đưa tin về đại hội đảng các cấp thì chỉ là những mẩu tin nho nhỏ, nhưng khi có “tái đắc cử” thì lập tức chạy tít lớn. Ví dụ: Ông Nguyễn Tấn Quyên tái đắc cử bí thư thành uỷ Cần Thơ làm người đọc bình thường cũng có thể nghĩ đến chuyện bà Ba Sương bị các ông này bỏ tù là đúng và chuyện “dân chủ trong Đảng” ,tự bầu Bí Thư chỉ là chuyện…. Giả vờ!
- Giọng ông B: Chẳng hiểu đường lối ngoại giao của đảng đối với nước bạn Trung Quốc rõ ràng đến như thế mà tại sao họ lại đưa lời của ông tổng thống Philipin khẳng định: “Philipin sẽ cùng các nước thành viên ASEAN phản đối bất kì hành động tuyên bố chủ quyền nào trên biển Đông do Trung Quốc đưa ra . Chúng tôi cũng như các nước ASEAN sẽ đứng về cùng một phía, hi vọng chúng tôi không phải gọi là biển Nam Trung Hoa vì đó không phải vùng biển của riêng họ !” Hoặc đưa ra lời của thủ tướng Singapore tuyên bố trên báo Wall Street Journal rằng: “Ông sẽ nói với tổng thống Obama rằng Mỹ cần duy trì tích cực hiện diện ở Châu Á bởi Mĩ có vai trò ở Châu Á mà Trung Quốc không thể thay thế được”. Sau những lời tuyên bố của ngoại trưởng Mỹ Hilary Clinton rằng “tranh chấp ở biển Đông là “quyền lợi quốc gia” của Mĩ” thì những lời tuyên bố trên của các vị Benigno Aquino và Lý Hiển Long so với đường lối ngoại giao “4 tốt 16 chữ vàng” của ta và lời tuyên bố của ông Nguyễn Phú Trọng là Quan hệ Việt-Trung chưa bao giờ tốt đẹp như bây giờ” thì…. đúng là tai hại vô cùng!

- Có tiếng xô ghê đánh rầm và ông A cất lời: “Thôi thôi! Cái kiểu này 112 xem chừng không đi đến đâu rồi vì cứ theo các đồng chí báo cáo, thì 112 chẳng ép phê với bất cứ ai hết. Cái này phải báo cáo lại các “anh trên” thôi.. Tạm thời giải tán!”

- Một giọng lạ nữa góp ý: Ngay ngày hôm nay đây thôi, họ lại đưa tin 95 quan chức, doanh nhân đối diện án tù 500 năm tại thành phố Malaga mà đứng đầu là thị trưởng Juan Antonia Roca, kẻ đã xây dựng nên một mạng lưới 70 công ty để rửa tiền tham nhũng . Trong 4 năm, Roca đã nhận 45 triệu USD tiền hối lộ mà chủ yếu chỉ là “kí phép xây dựng”. Cùng với Roca là toàn bộ 15 uỷ viên hội đồng thành phố cùng các doanh nhân hàng đầu với những tên tuổi khá quen biết với dân mê bóng đá Việt Nam như Jesus Gil, cựu chủ tịch câu lạc bộ bóng đá Atletico Madrid hay Jose Maria Gonsalez (Sevilla) 509 năm tù và 5,4 tỉ USD tiền phạt giành cho toàn bộ ban lãnh đạo một thành phố lớn ở tận nơi xa tít mù tắp, họ giành cả một trang báo nhằm mục đích gì? Rõ ràng đây là biểu tượng hai mặt.
ông B: Tôi xin bổ sung về cái mặt “nói xa để nói gần”. Nguy hiểm nhất lại là những lời bình luận. Ví dụ cái anh Bút Bi, anh ta chỉ đế có 2 câu:
-Họ làm gắt vậy mà dân xứ bò tót không lo sao?
- Sao lại lo cha nội?
-Bắt hết cán bộ thành phố vậy thì lấy ai mà làm việc?
- Câu này sao nghe quen quen vậy ta?.
..
Chỉ còn thiếu cái tên phó thủ tướng của chúng ta vào nữa là phạm vào điều “đả kích cán bộ ,”. Nhưng họ dừng lại đến đó để dành nhân dân bàn tán !Quả là đòn độc thiệt!
- Ông A: Thôi !thôi! đủ rồi, đủ rồi! Những vấn đề này để chúng tôi họp bàn rồi… sẽ tính. Bây giờ các đồng chí CAM báo cáo tình hình đi!
- Một CAM giọng già lên tiếng : Báo cáo, cái này thì quả rằng hết sức phức tạp hết sức tế nhị. Chưa bao giờ trên các website, blog của những phần tử “tự diễn biến” này lại nói thẳng, nói thật, nói phứa văng mạng đến như thế. Kể cả đối với 112 HD, họ cũng chẳng sợ.
- Một giọng trẻ: Vả lại 112 là chỉ thị hướng dẫn cho các cơ quan truyền thông, báo đài của đảng nhà nước chứ họ có thuộc vào hệ thống mà họ cho là lề bên phải đâu mà họ phải chấp hành . Hơn nữa, những trang web, blog có hàng triệu người đọc ,họ đều góp ý kiến thẳng thừng, dựa vào sự hiểu biết chuyên môn sâu sắc, nói có lý,có luận đúng đắn, tác giả toàn là giáo sư, tiến sĩ ,văn nghệ sỹ cả trong và ngoài nước đều biết tên tuổi,nên họ cứ coi 112 là của ai ấy chứ không phải của họ.Và càng ngày càng mạnh dạn phản biện hơn cả thời họ chưa “tự giải tán”!
- Đồng chí A: Dù sao cứ báo cáo một vài sự việc điển hình , cần phải có đồng chí Vũ Hải Triều can thiệp.
- Một giọng nữ trẻ: Tôi xin nêu những góp ý mới nhất : tập thể 6A Lý Nam Đế gồm toàn thể cán bộ Tổng Cục Chính Trị quân đội nhân dân ,đã về hưu vừa rồi gửi toàn bộ các văn bản gốc trong các vụ Sáu Sứ, T4 kèm theo cả văn bản hỏi cung của các nhân vật liên quan đến âm mưu, vu cáo, lật đổ hàng loạt cán bộ trung kiên của Đảng gồm cả Võ Đại Tướng lên mạng .Họ đồng lòng ký tên và chỉ mặt đặt tên ngay trung tướng Nguyễn Chí Vịnh và cũng nhân dịp góp ý kiến với đại hội đảng lần này,họ yêu cầu không chấp nhận tướng Vịnh là đại biểu Đại Hội lần thứ 11..Không phải đả kích cá nhân lãnh đạo thì là cái gì? Họ chẳng coi 112 là cái đinh gì hết!
Một giọng trẻ nam: Về cá nhân thì nổi lên vẫn là trang web Bauxit. Tất cả các tên tuổi như Lê Đăng Doanh, Nguyễn Quang A, Nguyễn Trọng Vĩnh, Trần Lâm ngày càng xuất hiện với những đề tài vượt mọi giới hạn được ông Hữu Thọ khuyến khích bởi một bài : Đã góp ý, đã “phê phán thì không có vùng cấm…”Trung Ương mà cũng tự diễn biến như thế thì…..huống hồ..
- Một giọng lạ: Chúng tôi đã tìm hiểu các nhân vật này có chuyện rất lạ và khó xử là…. hầu hết những người phát biểu trên mạng thoải mái, tự do lại hầu hết là các đảng viên nhiều tuổi đảng, nên rất khó đối xử. Ví dụ câu này của ông g/s Tương Lai: “Sự suy thoái về đạo đức và phẩm chất của người cầm quyền gắn liền với sự rối ren của nhà nước, sự ly tán của lòng dân đôi khi dẫn tới sự xụp đổ của cả một triều đại là điều thường thấy và nó đã trở thành quy luật. “Dẫn thuyền là dân mà lật thuyền cũng là dân…” Đọc đi đọc lại bản thân tôi cũng chẳng thấy nó sai ở chỗ nào nhưng lại thấy nó… đau vì tình hình đất nước lúc này đang quả là có sự ly tán….nhất định!..
-Một giọng trẻ nữa: Tôi xin nói thêm, không bỗng dưng mà sao tiến sỹ Trần Đình Bá lên mạng phê phán ông tiến sỹ tổng giám đốc Nguyễn Hữu Bằng về việc ” Hãy tư duy tiến sĩ cho việc cải tiến ngành đường sắt Việt Nam” mà ngay trong ngành đường sắt mới có người biết: Té ra trong ngành này có tới ….600 tiến sĩ (!!??)và kéo theo sự phê phán cái bất lực, bất tài của một tổ chức đầy tiến sĩ mà làm đường sắt theo kiểu đầu thế kỉ 20 còn chưa xong huống hồ lại còn định làm cả tàu cao tốc thì…. xuống hố cả nút!
-Có tiếng đập bàn (đồng chí A): Câm ngay, anh lại định về phe với “bọn xấu đấy à? Anh có biết bài đó chính là để nhằm vào đả kích cái chủ trương của Đảng làm tàu cao tốc đã ghi vào dự thảo lần này chưa? Không có bác bỏ, không có phản biện, phản biện ở nước ta đã có Đảng lãnh đạo là…. phản động.! Anh Hưởng đã nói thế mà, phải cho bọn này một bài học! Thôi ! còn gì quan trọng nói nốt đi, có tên nào mới cho biết…..
- Một giọng rụt rè: Dạ, dạ, mới nhất là họ vừa tổ chức ngày giỗ của Ai Đi Ép (IDF), họ dùng chữ “giỗ” cho việc tự giải tán. Mạng Bauxit đưa ra khá nhiều mặt anh tài, anh nào anh nấy đều vui tươi hớn hở chẳng tỏ ra chút nào buồn bã sợ haĩ !Còn dân văn nghệ thì đều tập trung “đánh” vào bộ phim “Lý Công Uẩn, đường tới thành Thăng Long”. Thôi thì đủ kiểu lên án mà báo chí “chúng ta” chưa bao giờ được phép nói . Nào là:”phim Tàu nói tiếng ta”, “Phim Trung Quốc lồng tiếng Việt”, “người làm phim vô văn hoá” .Thậm chí gần đây dứt khoát không có sửa chữa và “hoãn chiếu” gì cả vì : Đây là một bộ phim PHẢN ĐỘNG. Âm mưu bán nước từ đầu ( Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ gửi Quốc hội)
Và đây là một đường link và 2 tấm ảnh do mạng Hoàn Cầu của họ chộp được post lên nhằm khẳng định là văn hóa Việt là văn hóa.. Hán,vua của nước ta là “vua con”của nước họ từ ngàn đời rồi!
Lý Công Uẩn là người tỉnh Phúc Kiến, TQ

Trên đây là tớ biên tập lại, cái gì “thằng linh hồn” tớ nó chuyển lại cho tớ, nó còn nói rõ từng tên người, chức vụ, địa vị xã hội, tuổi tác, tuổi đảng, nhưng vì điều kiện không cho phép được quen thuộc với những đối tượng này lắm,. tớ đành phải giấu tên họ đi nhưng các bạn bloger hay mọi cư dân mạng chẳng lạ gì họ, thậm chí còn mê đọc họ hơn tớ gấp nhiều lần .Cứ vô thăm nhà họ là biết liền!Tớ chẳng “vu vạ” hay cho đề cao ai cả đâu!

02-10-2010
Tô Hải
(*) Đầu đề này do tớ hứng khởi đăt ra sau hai tuần theo dõi phản ứng của báo chí “lề phải” cũng như” lề trái” và cả những báo mạng chẳng theo lề nào!

Góp ý kiểu nào rồi cũng… chết!

Góp ý kiểu nào rồi cũng… chết!


Tác giả/Nhân vật: Tô Hải
26-09-2010

Đôi lời phi lộ- Đáng lẽ ra ,cách đây 2 ngày, nhân dịp “chào mừng” ngày “tiểu lễ”, tớ sẽ bước sang tuổi 84 bằng một entry thật hoành tráng không gọi là “Phấn đấu kí số…” mấy nữa. Tớ dự định sẽ nhân dịp này tự “bốc thơm” mình bằng một số thành tích dám nói thẳng nói thật với bạn bè khắp bốn biển năm châu về những nỗi khổ mà tớ phải chịu đựng, những sự sợ hãi ,hèn hạ đến nỗi “linh hồn” của tớ nó cũng phải bỏ đi. Tớ cũng định nhân dịp này cảm ơn tất cả các bạn bè, già trẻ, trai, gái, lớn, bé đã vào thăm “nhà” tớ và cho tớ  biết những ý kiến rất sắc sảo, cảm động, thậm chí hăng hái, tin tưởng hơn tớ gấp nhiều lần.Trong số 1.234.283  viewers,(tính đến hôm nay 26/9/2010) chỉ có 3 tên  lý luận gia “Đ..mẹ mày!” mà tớ không biết mặt (nhưng chắc chắn chỉ là một tên)  . Còn lại ,thì tất cả đều đồng tình ngợi khen về cái sự cố gắng phi thường hết hèn, hết sợ của tớ. Thành tích đó với tớ là một niềm vinh dự chưa từng có sau 3 năm 1 tháng 6 ngày làm blogger .Sao tớ không được tự  cho phép tớ  tự hào một phát,nhất là bao người như tớ nay cũng đã rục rịch hết sợ, hết hèn theo tớ ?
       Tớ cũng định bắt chước các văn kiện chính thức của đảng và nhà nước là sẽ có một phần… “Tuy nhiên…” để nói lên những điều tớ vẫn còn rụt rè, nhường bước cho những vị sĩ phu đáng nể ,các  đảng viên nhiều tuổi đảng, các sĩ quan nhiều gạch, nhiều sao,chiến công đỏ ngực  nói trước rồi  tớ mới bước theo sau…,nói leo ,thêm thắt chanh, ớt, giềng, mẻ,…..chứ không dám cầm đèn chạy trước xe tăng….
          
       Tớ cũng muốn nhân dịp này cảm ơn các bạn bè xa gần mới quen biết nhau qua mạng đã không ngừng động viên, thăm hỏi tớ trong lúc  ốm đau ,nằm bệnh viện tưởng như “phen này đi đứt”. Trong lúc đó những “thằng” đồng chí, đồng nghiệp, đồng khoá, đồng hành, đồng đội của tớ từ hơn 60 năm qua thì cao chạy xa bay chỉ vì sợ “dính líu” vào một phần tử “tự diễn biến”hoặc ăn phải bả của bọn ma-cô, đĩ điếm, chạy theo liếm gót đế quốc kiếm bơ thừa sữa cặn ” nay đang ra sức mua chuộc những loại người  mất lập trường như tớ để chuẩn bị rước Đế Quốc Mỹ trở lại cai trị dân mình!

       Thế mà, viết cả một entry dài khá công phu, cuối cùng không sao vào được nhà mình để “dán” từ bên words sang được. Leo qua nhà bạn vào được nhà mình thì Sign in cũng lai không bị tiếp nhận! Account đã bị ăn cắp!. Tớ hoảng quá, vội gọi điện đi khắp nơi  cầu cứu ,kể cả báo tin cho một vài trang web thường đăng  lại bài của tớ để báo động về sự cố này. Thế là hai “chuyên gia kĩ thuật vi tính” trong số friends hâm mộ tớ ở ngay  Sài-Gòn đã “nhảy dù” xuống cao ốc của tớ để cứu hộ kịp  thời … . Chỉ vài động tác lách cách ( làm cái gì đó tớ cũng chẳng biết), trang blog của tớ đã được phục hồi sau 36 tiếng!
      . Cho nên hôm nay, tớ tranh thủ “Phấn đấu kí số 16″ này để tóm tắt  một “Thông báo chào mừng ngày tiểu lễ 84 tuổi đời”,ngắn gọn hơn,khiêm tốn hơn và ít “bốc nhằng” hơn! Vả lại  lắm lời cho cái vụ “chào mừng cá nhân” này ,nhất là nó lại không đúng ngày đúng tháng nữa thì quả là vô duyên!
         Phần một đến đây xin kết thúc!
      Và đây, nội dung chính trong Phấn đấu kí số 16 này:
           Một văn bản sặc mùi Gestapo:
  Đó là : văn bản số 112 HD/BTGTW ngày 10/9/2010 của Ban gọi là Tuyên Giáo Trung Ương do ông Son,ông Són, ông Sòn ,ông Sọn nào đó ký (thú thật tớ chưa nghe cái tên này trong nghành dạy dỗ cả nước phải nghĩ, phải ghét, phải yêu, phải học, phải viết,phải….đủ thứ… thế nào cho đúng đường lối của Trên ,suốt gần nửa thế kỷ nằm dưới sự chỉ bảo của mấy đời Trưởng Ban. Tớ phải đọc đi đọc lại để từ kinh ngạc đến kinh tởm vì thấy nó láo lếu, lố lăng, liều lĩnh, lạc lõng đến mức không thể tưởng tượng nổi. Tớ bỗng nhớ đến cái thời thống trị của bọn quốc gia xã hội chủ nghĩa Đức ( Quốc xã Hít Le) ra lệnh cấm trong các trại tập trung  người Do Thái. “Cấm nhìn trái, nhìn phải”, “cấm nói chuyện xì xào”, “cấm ăn”, “cấm ngủ”, “cấm đi vệ sinh” khi chưa có lệnh. Tớ nhớ mãi cái cảnh trong môt bộ phim tố cáo tội ác của bọn phát xít trong trại tập trung Auschwitz của Andreij Wadja :một tù nhân chỉ vì đang đi trong hàng ghé tai bạn tù nói điều gì đó đã bị một tên Gestapo áp súng vào tai  bấm cò miệng nói “Cấm dừng lại!”.
      Tớ cũng nhớ lại cái thời “trăm hoa đua nở” ở bên Tàu. Biết bao người “tưởng bở” viết văn làm thơ, làm nhạc, phát biểu mọi quan điểm triết học,chính trị  thoải mái để rồi “tự lộ diện”… chui đầu vào cái bẫy ” cách mạng văn hoá”. Biết bao nhà văn, nhà thơ, trí thức mất mạng đi cải tạo lâu dài. Biết bao giáo sư, nhà chính trị  không đồng quan điểm ,kể cả Đặng Tiểu Bình đều trở thành những kẻ theo đường lối tư sản, phản Đảng, phản dân, bị đội mũ kiểu sọt rác ,cổ tròng  thòng lọng, ngực đeo bảng “phản cách mạng” bị bọn “hồng vệ binh” dắt đi như dắt chó khắp mọi nẻo đường cho dân chúng ném đá, chửi rủa….
      
       Tớ cũng lại nhớ đến thời kì “Sửa Sai”, sau “Cải cách ruộng đất “, những Nguyễn Mạnh Tường, Trần Đức Thảo, Phan Khôi và sau này cả phong trào “Nhân văn” ,”Đất mới’ tưởng đã đến thời phất cờ dân chủ, chân thành, thẳng thắn  góp ý với Đảng rồi bị gánh những hậu quả như thế nào cả thế giới đã biết .
       Lần này, Đảng kêu gọi toàn dân góp ý, xây dựng dự thảo cương lĩnh, báo cáo chính trị… hàng ngàn người đã thẳng thừng lên tiếng. Có những bản kiến nghị “chỉ mặt đặt tên” rõ ràng  những ai cần phải đuổi ra khỏi đảng, cần phải từ nhiệm không nên vào trung ương thậm chí cấm đi dự đại hội đảng,  dù có được bầu. Đáng chú ý là 2 bản kiến nghị ” vạch tội và lên án Nguyễn Chí Vịnh” và đề nghị thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng như phó thủ tưởng Nguyễn Sinh Hùng không những là từ chức mà còn phải  kiểm điểm trách nhiệm trước quốc hội ,trước nhân dân. Hai bản kiến nghị này được kí tên bởi 1 thượng tướng, 3 trung tướng, 7 thiếu tướng,11 đại tá cùng  9 cán bộ cao cấp ,đặc biệt trung tướng Lê Hữu Đức còn tự tay ghi thêm vào  phần kí tên một câu: ” Với đồng chí Nông Đức Mạnh, khuyết điểm trầm trọng nhất là ngả hẳn vào bọn Trung Quốc, không thấy được âm mưu muôn đời của Trung Quốc là nuốt chửng nước ta”….
       
         Tất cả những lời góp ý trên của các nhân vật bậc cha chú về mọi mặt đối với những người đương thời nếu mang cái 112 HD (hù doạ) BTG (bỏ tù giam) ngày 10/9/2010 thì đều vi phạm vào mọi điều mà văn bản này không cho phép phổ biến hết!. May thay,tất cả mọi điều cấm kỵ của văn bản vô luật pháp, vô lễ, vô nghĩa nói trên đã nhờ thời đại Internet này mà đã được phổ biến trên toàn thế giới! Văn bản chỉ cấm được các công cụ do CÁC VỊ QUẢN LÝ VÀ TRẢ LƯƠNG CHỨ ĐÂU CẤM NỔI CÁC VỊ CÁCH MẠNG CHA CHÚ CỦA CÁC VỊ VỀ MỌI MẶT .Tất cả đều hiểu rằng mọi ý kiến đúng đắn nhất,mọi sự khuyên nhủ, dạy dỗ ân tình nhất,chẳng bao giờ được đăng trên báo của riêng những người ai kia khuyết điểm, tội lỗi đầm đìa thì làm sao lai chẳng bị vứt vô sọt rác!, . Thế thì:
         Những bài “góp ý chân thành” của các vị trí thức trên các trang mạng cá nhân, lí lẽ nhẹ nhàng, mở đường chỉ lối, có tình có lí như cụ Trần Lâm hoặc gay gắt như kỹ sư Đỗ Xuân Thọ  cũng  nói toạc móng heo ra,vậy như cái thằng tớ hỏi có nghĩa lí gì.
         Bọn tự diễn biến còn là nhẹ, có khi tất cả bọn này đã trở thành “lực lượng thù địch” ,bọn “âm mưu diễn biến hoà bình” cần phải “tấn công” như trong nghị quyết của đại hội đảng toàn quân lần này mới đề ra thay cho câu “kẻ thù nào cũng đánh thắng”!?
     Cho nên, nhân danh tớ, một người chịu khó đọc các văn bản về tự do dân chủ trong và ngoài nước, tớ phải ra tuyên bố rằng: 112/HD/BTGTW là một văn bản cực kì ngu dốt, cực kì phản động,, cực kì coi thường những người biết chữ. Kẻ viết nó ra đã :
- Phản biện (hay bác bỏ?) lời nói, lời tuyên bố của các ông lãnh đạo cao nhất: “Chấp nhận ý kiến phản biện kể cả ý kiến ngược chiều”.
-Coi gần 90 triệu dân, quần chúng cũng như đảng viên đều là đồ con nít, muốn nói thế nào thì nói, muốn cấm cái gì thì cấm, ai làm sai liệu hồn!
-Coi hơn 700 tờ báo và các đài phát thanh, truyền hình chẳng qua chỉ là một lũ đại ngu viết cái gì phải do TAO  cho phép…Ôi nhục thay cho nghề viết báo mà phải bị dạy cho từng chữ , từng câu bởi  những tên ngu dốt gấp vạn lần mình.
Riêng tớ, với kinh nghiệm bao lần góp ý, phê bình qua các cuộc đại hội đảng, tớ càng thấy rõ: Đây là một dịp để các ông công an tư tưởng gọi là BTG nắm được “ai là ai” mà có cách xử lí. Lũ tép riu có thể vào sổ đen và ra toà. Ông Đỗ Xuân Thọ đã bị công an đến tận nhà cảnh cáo, đã bị cắt lương qua thẻ ATM,đã bị doạ cho nghỉ việc,con cái đã bị doạ cho thôi học rồi đấy (Dr Tho blog).
- Đối với các cụ “tiên chỉ” như các cụ Giáp, cụ Đức, cụ Khánh, cụ Vĩnh, cụ Thước thì… coi như không thèm chấp vì…. mấy anh già này chẳng qua chỉ là lũ con nít có râu mà thôi!
      Riêng với bọn trí thức kĩ sư, bác sĩ, nhà văn (nhà nhạc của tớ thì….yên tâm vì… trung thành 100%), ở tuổi U70 còn sức thì cho đi tù phen này vì  các trại cải tạo sau khi đã ân xá, khoan hồng cho vài chục ngàn tên ăn cắp hối lộ nhân dịp tết con mèo sắp đến, đang còn rộng chỗ .
      Để kết thúc, tớ xin đề nghị mọi người, dù là trí thức hay mới chỉ i tờ, hãy đọc và nhớ kĩ cái bản hướng dẫn về việc góp ý cho Đại Hội Đảng sặc mùi Gestapo mang số 112HD này: KHÔNG ĐĂNG VÀ PHÁT TRÊN CÁC PHƯƠNG TIỆN THÔNG TIN ĐẠI CHÚNG, NHỮNG Ý KIẾN PHẢN BÁC, CHỦ TRƯỜNG ĐƯỜNG LỐI, QUAN ĐIỂM CỦA ĐẢNG VỀ CON ĐƯỜNG TIẾN LÊN CHỦ NGHĨA XÃ HỘI, VỀ HỌC THUYẾT MÁC LÊ NIN VÀ TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH, VỀ VAI TRÒ LÃNH ĐẠO CỦA ĐẢNG, VỀ NHỮNG VẤN ĐỀ CẦN GIỮ BÍ MẬT QUỐC PHÒNG, AN NINH, ĐỐI NGOẠI, NHỮNG Ý KIẾN ĐẢ KÍCH CÁ NHÂN HOẶC CƠ QUAN, TỔ CHỨC ĐẢNG NHÀ NƯỚC. Chỉ với một câu trích trong cái chỉ thị dài dòng không chấm không phết, sặc mùi độc tài, toàn trị, Phát Xít hoá như thế này có thể tóm tắt được toàn bộ sự phản dân chủ, phản nhân quyền đến cùng cực của ,ít nhất là những kẻ thảo ra nó và kí tên dưới nó. Chẳng hiểu cái “linh hồn chết” của tớ ,tuần trước đã  sống lại để thay mặt tớ góp ý  với lãnh đạo đã phạm vào tất cả các điều cấm kỵ kể trên ,sẽ bị xếp vào loại gì? “Kẻ xấu”? “Tự diễn biến”? “Lực lượng thù địch” hay “phản động” đây hả trời?


Tô Hải
25-09-2010

Một “linh hồn chết” xin lên tiếng !

Một “linh hồn chết” xin lên tiếng !


Tác giả/Nhân vật: Tô Hải
22-09-2010

Vâng! Tôi, một “linh hồn chết” đã bỏ cái thân xác của “Hắn” ra đi từ những ngày “Cách mạng long trời lở đất”, mặc xác “Hắn” sống trong lo âu, sợ hãi.Mặc xác “Hắn” lo cho vợ con “Hắn” không có bát cơm ăn, ” Hắn” sợ vì tính mạng “Hắn” chẳng biết lúc nào sẽ vào tù, đi cải tạo hoặc bị sát hại. ” Hắn” sống trong khắc khoải ,lo âu, sống giả vờ để làm tròn trách nhiệm của một đảng viên, của một cán bộ, của một cây kèn chuyên cất lên những giai điệu hào hùng,, thúc giục mọi người tiến lên đánh thắng mọi kẻ thù giai cấp một cách bất đắc dĩ.! Tôi ghét “Hắn”! nên.. kệ thây “Hắn” …Nhưng dù sao vì “tình nghĩa thể xác- linh hồn” thỉnh thoảng tôi cũng trở về nhập vào “Hắn” để xem “Hắn” suy nghĩ gì. Thì ra, “Hắn” vẫn còn dấu vết của linh hồn là tôi. Đặc biệt sau gần 40 năm tôi bỏ “Hắn” ra đi, “Hắn” đã có những hành động và việc làm đáng cho tôi phải nhập hồn giúp “Hắn” khỏi những “cơn đau thế kỉ”….
Kể từ khi “Hắn” đã xa rời mọi trách nhiệm, mọi toan tính cuộc đời để về ở ẩn tại một nơi xa vắng thì đầu óc của hắn đã làm tôi muốn nhập hẳn về lại xác thịt Hắn. Và tôi đã làm đúng cái cương vị của một linh hồn, tuy chết rồi nhưng nay sống lại để nâng hắn đứng dậy, truyền thêm sức mạnh cho cái thể xác đã tàn úa, hom hem, tồn tại đúng như một cái xác không hồn suốt hơn 40 năm qua….
Mấy hôm nay, “Hắn” cặm cụi xem ti vi, đọc báo, lên mạng rồi băn khoăn chẳng biết nói gì trước những ý kiến của những lão thành cách mạng hơn “Hắn” cả về thành tích vào tù ra tội, xung phong nơi chiến địa ngoài Bắc, trong Nam, bên Lào, bên Căm,quyết tâm chống trả máu xương vì bài học của Đặng Tiểu Bình nơi biên cương Tổ Quốc…….”Hắn” đọc những trang lí luận dài dòng, Hắn” phân tích những tài liệu của các ông mà “Hắn” phục lăn như Đặng Quốc Bảo, Trần Độ… “Hắn” gõ keyboard để xem lại các tài liệu từ Đông sang Tây, từ cổ chí Kim để ấp ủ một văn kiện gì đó mà “Hắn” sẽ công bố thật hoành tráng chăng? Tôi thấy thương “Hắn” quá, chỉ còn 5 ngày nữa là “Hắn” chính thức bước sang tuổi 84. Vậy mà “Hắn” vẫn ăn không ngon, ngủ không yên với những công việc mà chẳng ai cần hắn dính tới. Do đó, tôi- linh hồn chết của “Hắn” sống lại xin thay mặt “Hắn” làm cái việc mà tôi nắm được (vì tôi là linh hồn của “Hắn” mà) cái việc mà hắn vẫn luôn ngập ngừng khi phải gọi đúng chữ đúng nghĩa khi cần góp ý phản biện hoặc xây dựng một vấn đề gì liên quan tới vận mệnh của đất nước.
Vậy thì, tôi, là linh hồn của Hắn ,cao hơn thể xác Hắn một cái đầu , nhân dịp này thay mặt Hắn phát biểu một ý kiến duy nhất mà nếu :hơn 3.000.0000 đảng viên đảng công sản VN kể cảcác vị lãnh đạo ,chịu lắng nghe và chịu thực hiện thì mọi vấn đề băn khoăn của “Hắn” và hàng ngàn sĩ phu đất Việt khỏi tốn công lí luận dài dòng !Đó là:
GIẢI TÁN NGAY CÁI ĐẢNG CỘNG SẢN ĐI
-Thực tế cái chủ nghĩa cộng sản do 2 ông Mác , Lê nguỵ tạo ra một cách điên khùng đã làm đảo lộn thế giới loài người gần 1 thế kỉ qua ,làm chết cả trăm triệu con người nhân danh đấu tranh giai cấp…. Chẳng lẽ các ông không biết ?
-,Thực tế cái chủ nghĩa cộng sản bị toàn thế giới loài người lên án. Sang Tây, sang Mĩ, ở đâu cũng thấy những đài tưởng niệm ,những nạn nhân và lên án những kẻ giết người .Gần đây nhất là sự thú nhận tội lỗi của ông cha mình gây ra vụ thảm sát hơn 20. 000 sĩ quan Ba Lan tại rừng Katyn bởi chính tổng thống Medvedev nước Nga đến dự lễ tưởng niệm phải liều mạng vượt dưới làn bụi tro khiến mọi vận chuyển hàng không phải đình chỉ…Chẳng lẽ các ông cũng không biết ?
- Thực tế là chủ nghĩa cộng sản đã xụp đổ ở những nước “thành trì cách mạng vô sản” và những tượng đài cuối cùng của 2 anh Mác ,Lê đã bị đập tan và vất vô bãi rác ngay đúng giữa ngày ông Nguyễn Minh Triết có mặt tại Nga kỉ niệm ngày chiến thắng Phát Xít Đức Chẳng lẽ các ông cũng không không biết ?
-Thực tế là ngay cái “chủ nghĩa xã hội” phát minh “ảo” của chủ nghĩa cộng sản làm người đời lầm tưởng với chủ nghĩa xã hội dân chủ hay chủ nghĩa quốc gia dân chủ (quốc xã của Hitler),nên trên thế giới ngày nay,ngay đất nước anh “Kim điên” hay anh “Phi đen xồm”, anh Săm-béc Hun-sen, anh Cù Mông chi chít gì đó bên nước Lào,đặc biệt bên nước đàn anh “láng giềng 4 tốt”, cũng chẳng ai dám lấy nó để đặt tên nước .Vậy mà giữa lúc bị tứ bề bao vây,cấm vận,giữa lúc toàn dân ăn bo bo, cái tên Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam được chiềng làng một cách liều lĩnh,vô duyên! Ai quyết định? Vì sao phải thay đổi tên Đảng ,tên Nước ?Chẳng lẽ các ông không biết nốt ?
- Thực tế là trên các văn kiện Đảng của nước bạn “16 chữ vàng”, họ đã chối bỏ chủ nghĩa Mác Lê nin thậm chí gần đây lên án nó, loại bỏ hình ảnh 2 ông Tây điên này cùng chủ tịch Mao của họ ra khỏi hội trường các đại hội Đảng gọi là cộng sản Trung Hoa của họ Chẳng lẽ các ông cũng không biết ?
- Hồ Cẩm Đào nói những gì về việc “thay đổi cơ chế chính trị sớm nếu không muốn thành quả về kinh tế sẽ bị xụp đổ “trong chuyến viếng thăm Thâm Quyến vừa qua,… Tướng Lưu Á Châu , con rể Lý Tiên Niệm ,trong một tài liệu cực dài hi hữu được phổ biến công khai bên Tầu ,phủ nhận tất cả những thành quả thậm chí đạo đức tư cách của người Trung Hoa cộng sản và khẳng định con đường duy nhất tốt đẹp là đi…. theo con đường của Mỹ!. 16.000 ý kiến phản đối chế độ chính trị phản dân chủ ,sau khi có đường liên hệ bằng web thẳng từ 20 triệu công dân mạng tới Hồ Cẩm Đào Chẳng lẽ các ông không biết ?
- Anh em nhà Castro vừa giờ nói gì, làm gì ở bên kia bán cầu giữa lúc ông Nguyễn Phú Trọng đang có mặt tại Cuba chứng kiến việc mời gần 1.000.000 công chức nhà nước nghỉ việc ,ra khỏi biên chế ăn lương nhà nước mà buôn bán, kiếm sống bằng ….kinh tế thị trường đến nỗi cuộc gặp của ông Trọng và Fidel chẳng được chụp ảnh,quay phim ,và báo chí lề phải thì…im thin thít…Chẳng lẽ ông Trọng và tất cả các ông cũng không biết ?
Còn ở trong nước:
+ Cộng sản gì mà lại có hàng tỉ đô la, có hàng vạn công nhân ,có máy bay riêng, có du thuyền riêng, có thể tung ra hàng tỉ đồng để mua vui khen thưởng trong một kì thi hoa hậu, một trận bóng đá! Đây là chủ nghĩa cộng sản kiểu gi? Chẳng lẽ các ông không biết?
+ Chủ nghĩa cộng sản gì mà ruộng đất của nông dân trở thành của các tập đoàn tư nhân nước ngoài , nhà cửa đất đai của cá nhân kể cả các cựu chiến binh, của các bà mẹ anh hùng đều bị dỡ bỏ để cho họ hàng anh em các vị lãnh đạo thực hiện “dự án”, xây nơi ăn chơi nghỉ dưỡng , sân golf…Uất ức đi khiếu kiện hăng quá có khi vào tù !Chẳng lẽ các ông cũng không biết ?


+ Giai cấp “công nhân tiền phong” của quý vị được trả mỗi tháng mấy đồng lương và đồng lương đó có thể nào giúp họ kiếm được một miếng thịt ăn mỗi tuần, may được cái áo mỗi tháng, nuôi được đứa con mấy năm Chẳng lẽ các ông không biết ?
+ , Một ông giáo sư,một bác sỹ mới ra trường quý vị trả cho họ bao nhiêu đồng để đến nỗi họ phải làm thêm, mở phòng mạch thêm, dạy thêm … và cả ăn cắp thuốc, khai man bệnh nhân . Tại sao?Chẳng lẽ các ông không biết ?
+ Những cán bộ có quyền cao chức trọng, đặc biệt quyền kí cho ngân sách chi tiêu bạt mạng, cho vợ con, anh em họ hàng nắm những “quả đấm thép kinh tế nhà nước”như Vinashin ,như các Ngân Hàng,các thị trường chứng khoán,các Tập Đoàn Dầu Khí,Than,Khoáng Sản, điện Lực …Họ là những ai! Làm và phá như thế nào?Chẳng lẽ các ông không biết ?
+ Những vụ quan tham làm vua ở mọi “sứ quân”, thậm chí chủ tịch xã com lê cà vạt đi thăm đồng nay cũng cưỡi cả xe Lexus, cũng chơi gái tập thể, cũng vẫn thao thao giảng dạy đạo đức tư cách Hồ Chí Minh. Hàng ngàn tiến sĩ giáo sư chẳng một ngày đi học ,đi dạy, chẳng bao giờ có đề án nghiên cứu hay công trình khoa học nhưng vấn được cấp văn bằng thật, được giới thiệu om sòm trên báo trên đài với những cái tên lạ hoắc, mặt mũi ngớ ngẩn, ăn nói lắp bắp, “L” thành “N”. Ở đâu ra? Chẳng lẽ các ông không biết?
+ Văn học nghệ thuật lai căng, đồi truỵ, phụ thuộc nước ngoài thậm chí “bán nước về văn hoá” như phim “Lí Công Uẩn…. đường về Bắc Kinh”. Giới khoa học ,lịch sử ,văn nghệ sĩ đang vạch trần cái mưu đồ Hán Hoá văn hoá Việt này thì ở bên nước “bạn” người ta cũng cho công bố những văn bản “Chiếu dời đô” bằng chữ Hán và tuyên bố ngay trên báo chí là “Lý Công Uẩn chính là người Tàu” cho nên vở “kịch phim sân khấu” nói trên là một sự hợp tác ngay từ đầu để khẳng định một lần nữa là “người Việt Nam là dân Bách Việt của người Tàu,(!?) đất, biển Việt Nam chính là đất biển của người Tàu, nền văn hoá Việt Nam chính là văn hoá của người Tàu” Chẳng lẽ các ông không biết?
Chỉ kể qua mấy thực tế trong vài ba nước còn sót lại do chủ nghĩa cộng sản đẻ ra đang “chuyển hoá” về ý thức hệ cũng như về kinh tế xã hội.
Chỉ nói đến thực tế của xã hội Việt Nam, từ khi ông Đỗ Mười chúc mừng”toàn dân làm giàu”bắt chước lời tuyên ngôn bất hủ của một Đảng viên cộng sản Trung Quốc (bốn lần bị khai trừ Đảng) nhưng khi nắm được chính quyền rồi thì mới mạnh miệng : “Mèo trắng hay mèo đen đều tốt, miễn là bắt được chuột” rồi sang Mỹ đội mũ cao bồi, cưỡi ngựa sánh vai cùng tổng thống Hoa Kỳ thì mọi lý thuyết của cái chủ nghĩa cộng sản phản khoa học đã bị chính những người cộng sản chính thức gạt bỏ.
Cho nên, là một “linh hồn chết” nhưng tôi đã sống lại và “nhập” vào thân xác”Hắn” để nói lên hộ hắn những điều này:
Chủ nghĩa cộng sản với cái Đảng của nó chưa hề và không thể có ở xã hội Việt Nam
- Nó chỉ ra mặt chính danh bởi những vị lãnh tụ kiêu binh sau khi người Mĩ rút lui và Việt Nam cộng hoà xụp đổ tưởng chừng “một nước nhỏ mà đánh thắng hai Đế Quốc to” thì làm gì cũng được, cái tên nước CHXHCN Việt Nam và đảng cộng sản Việt Nam mới vênh vang thay thế VNDCCH và Đảng lao động.
- Với sự thay đổi bốc nhằng này, các vị lãnh đạo cao nhất ,nhưng quá trẻ để chẳng dám làm điều gì ngược ý tiền nhân đành cứ “anh đã phóng lao thì em phải theo lao”. Đành bày ra những Viện nọ Ban kia , cố gắng xây nên một nền lí luận tả pí lù vẫn theo chủ nghĩa cộng sản nhưng đổi mới bằng mảng kinh tế thị trường nghĩa là vẫn có tư bản bóc lột.. Vẫn đề cao ông Mác ông Lê nhưng vẫn bắt tay hợp tác những người đã vứt ông Lê ông Mác vào sọt rác.
Quý vị đều biết những gì mà chúng tôi biết ,và chúng tôi cũng biết quý vị biết chúng tôi biết những cái gì ! Chứ chẳng ai không biết những gì mà quí vị cũng như triệu triệu người khác biết mà không tiện nói ra đâu. Vậy mà quý vị cứ lúng ta lúng túng mãi trong những rừng rậm rịt chữ nghĩa của hết văn kiện này đến văn kiện khác mà nội dung cốt làm người đọc bị gỡ không ra trong cái mớ bòng bong chữ nghĩa để rồi chẳng hiểu nó nói cái gì vì toàn những con số , những phần trăm, những phương hướng , những dự án,những kế hoạch ,những tầm nhìn do những tiến sĩ không phải văn chương mà là tiến sĩ chính trị Mác Lê nin ảo soạn thảo cốt để làm nản lòng người đọc càng nhiều càng tốt.
Có một cái điều mà nhân dân mong đợi kể cả đảng viên mong đợi nhất đó là tuyên bố( hoặc không tuyên bố cũng được) : xoá bỏ chủ nghĩa mác Lê Nin, bỏ tên Đảng cộng sản mà ai cũng muốn cũng biết thì lần này lại… Không !Không !và Không!.
Cái gì đã làm cho quý vị không dám nói , không dám hành động như một Gorbachev,một Eltsine? Phải chăng là do quyền lợi, ngôi vị? Phải chăng vì chẳng ai tin ai sợ…. Tổng cục 2 ,hay sợ một thế lực nào?
Riêng tôi ,thì tôi nghĩ, khi có một nhóm lãnh đạo cao nhất can đảm đứng lên như Khrút xốp vạch trần trội ác của Stalin tại đại hội Đảng cộng sản Liên Xô lần thứ 20 thì những người đó sẽ được toàn thể đảng viên cũng như nhân dân tung hô nhiệt liệt vì chính từ những ngòi nổ đó sẽ tạo thành cả chuỗi nổ tiếp theo, giải quyết mọi vấn đề mà các nước Nga,Đức, Tiệp, Hung đã “diễn biến hoà bình” ,đã tự hoàn chỉnh để đi lên độc lập thật sự, hạnh phúc thật sự và giàu mạnh thật sự.
Vạn chuyện trên đời sẽ tiến lên hay thụt lùi cũng nhờ vào sự “mở miệng” của các ông Đảng viên cộng sản đó!. Có đi trước thì làng nước mới theo sau. Và lần này điều kiện để theo sau đang có đầy đủ không đến nỗi bị đơn độc, bị trừng trị, trấn áp như thời các ông Đặng Quốc Bảo, Trần Xuân Bách, Trần Độ, Quế Dương, Vũ Cao Quận, Hoàng Minh Chính… nữa đâu. Mấy lời gọn gàng khó nghe nhưng dễ hiểu, nhân danh linh hồn chết của “Hắn”gửi tới các vị .
Xin vái các ông mớ bái, mong các ông ghi vào văn kiện: Giã từ chủ nghĩa Mác Lê Nin, vĩnh biệt chủ nghĩa cộng sản cho toàn dân nhờ!


Tô Hải
19-09-2010

Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược… Hu-ra!!!

Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược… Hu-ra!!!


Tác giả/Nhân vật: Tô Hải
13-09-2010

Lâu nay cụm từ “trống đánh xuôi kèn thổi ngược” hoặc “ông chẳng, bà chuộc” luôn mang một ý nghĩa chế giễu hoặc góp ý, nhận xét một cách châm biếm. Với tớ, trong bối cảnh đất nước những ngày này của thế kỉ thứ 21, tớ lại mong có thật nhiều tiếng kèn, tiếng trống thổi lên những giai điệu khó nghe, những tiếng trống lạc nhịp trong mọi thứ “dàn nhạc” tả pí lù, từ giao hưởng quốc gia cho tới…. đội kèn đám ma ở khắp nơi trên đất nước…. Vì là chuyện “kèn trống” cho nên tớ cũng lợi dụng entry này để giới thiệu cho các bạn trẻ tìm hiểu thêm về một số thuật ngữ âm nhạc, đặc biệt là trong tổ chức và điều khiển một dàn nhạc chính quy như dàn nhạc giao hưởng có đủ 4 bộ gỗ, đồng, dây, gõ… mà một anh nhạc sỹ dỏm, chưa được học hành tử tế không thể nào viết được, một anh chỉ huy không được đào tạo đến nơi đến chốn mà cầm đũa chỉ huy thì, chỉ có làm cho nhạc công đánh lung tung xoè, làm khổ tai người nghe hoặc bị đám nhạc công bất phục cố tình lên giây sai, thổi sai, vào sai, thậm chí nghỉ chơi cả chục nhịp để thẩm định cái tài của thầy!… Chuyện này y hệt cái tình trạng “trống đánh xuôi kèn thổi ngược” trong các “dàn nhạc chính trị” của xã hội ta hôm nay. Cái chuyện “mỗi ông một phách”, “trên bảo dưới không nghe” ấy mà:
Tớ tuyệt đối không khai thác những tiếng kèn tiếng trống ngược – xuôi, xuôi – ngược vang lên từ những “thế lực thù địch”, những trang báo mạng, kể cả blog của những người tớ không quen biết. Tất cả tớ đều dựa vào những hiện tượng “ông chẳng, bà chuộc” của ngay các vị chỉ huy dàn nhạc tại chức, các vị chỉ huy, (dirigeur) các nhạc trưởng (chè d’orcherstre), các nhạc công đã bỏ bục, bỏ đũa (chỉ huy), bỏ đàn, bỏ kèn nay quay lại phê phán dàn nhạc này ngu, dàn nhạc kia càng ngày càng… “phô” (faux) đáng giải tán từ ngày các vị ấy… ra đi!
Tớ cũng không dám xếp các lý lẽ “phản biện” công khai của các vị sĩ phu trong nước thường lên tiếng công khai góp ý, phản bác… nhằm tổ chức lại các dàn nhạc cho nó khỏi bị thính giả tẩy chay ngày càng nhiều. Tớ không dám xếp tiếng nói của họ vào loại “trống đánh xuôi-kèn thổi ngược vì tớ nghĩ: họ là những thính giả có đầy đủ lỗ tai âm nhạc và trình độ thẩm mỹ thấy mình bị lừa, nên chỉ huýt còi hay “mời anh xuống” trong những buổi trình diễn cực kỳ “phô”!
Tớ chỉ nói về những tiếng trống, tiếng kèn lạc điệu cất lên từ chính ở những dàn nhạc đang hàng ngày vang lên những bản hoà tấu chối tai bàn dân thiên hạ để người nghe thấy khổ tai hơn là hàng ngày cứ phải nghe đi, nghe lại những âm thanh nền trì tục (bass ostinato) của tiếng bật bông!
Vậy mà chưa bao giờ khán thính giả Việt Nam lại được nghe những “những nghệ sỹ cung đình” tấu lên những giai điệu lạ lẫm những tiếng trống nhỏ, trống to lạc cung (mode) lạc giọng (ton) đến như thế! Dàn nhạc đang “tự diễn biến” hay đang bị các “lực lượng thù địch” phá hoại đây? Các bạn cùng tớ thử khảo cứu một cách vô tư nhé!
Phi lộ dài dòng vì “méo mó nghề (thất) nghiệp” mãi, mong các bạn cảm thông! Tớ xin đi vào vấn đề chính như sau:
- Giữa lúc giai điệu hùng dũng và tiếng trống thúc giục ra trận nổi lên trong lòng quân dân ta từ Bạch Long Vĩ nơi gần với đất Tầu nhất với lời lĩnh xướng hào hùng của anh Nguyễn Minh Triết “Quyết bảo vệ từng tấc đất, tấc biển của tổ quốc.”
- Giữa lúc người nghe đang bay bổng về những hoà thanh, phối khí của một chương ấm áp tình hoà giải, quên quá khứ, hướng tới tương lai do ngoại trưởng Bill Cliton tuyên bố tại hội nghị các ngoại trưởng các nước ASEAN về việc người Mỹ sẽ quay trở lại biển Đông.
- Giữa lúc một số tướng tá của ta được máy bay Mỹ đưa ra tham quan diễn tập, cứu hộ… ngay trên hàng không mẫu hạm Hoa kì. ..
- Giữa lúc khu trục hạm ghé cảng Đà Nẵng được đón tiếp tưng bừng như người anh em đi lâu xa mới về…. THÌ:
- Bên kia biên giới, một cây kèn Trumpet (to miệng nhất trong bộ đồng) bỗng cất lên một “phức điệu” phá tan chương nhạc êm dịu của bộ dây. Phức điệu đó mang nội dung: “Chúng tôi sẽ không bao giờ trở thành đồng minh quân sự của Mĩ !!!” và một chủ đề mới “3 không trong chính sách quốc phòng” được tung ra như một phản “chủ đề vô điệu thức” đập chát chúa vào cái chủ đề “hợp tác toàn diện” đang được bộ giây réo rắt cất lên!
- Những chuyện trống đánh xuôi kèn thổi ngược có tính chất “quốc gia đại sự” như thế, nếu kể cả các bè hoà thanh phức điệu, đối vị mới được bổ xung của các “nghệ sĩ – chính trị” đã về vườn nay bỗng dưng “ngứa nghề” phát lên những khúc nhạc đầy hợp âm nghịch (dissonance) và “phức điệu tự do” kiểu các vị Nguyễn Văn An, Nguyễn Đình Lộc, Cao Sĩ Kiêm, Trần Xuân Giá nếu kể hết ra thì lại mất công nhận xét hay, dở? Thôi thì, cứ xếp vào những loại trống, kèn bị… lỡ nhịp! Nhưng dù sao cũng phải công nhận đã có những sắc màu mới trong dàn nhạc đã quá lâu chỉ có diễn tấu “nhất tề” (tutti). Và sau đây là những hiện tượng đồng chửi gỗ, gỗ chửi dây, dây chửi gõ, giây, đồng, gõ…. chửi nhau gần nhất:
- Ông tổng Hiến (VTV), tháng trước được Ban kiểm tra Trung ương bêu đích danh trên báo chí về những sai phạm. Chỉ một tháng sau chưa thấy ai xử lí cho ông cái việc cầm đầu cả một bộ dây (bà chúa ngợi ca) của một dàn nhạc lớn thì bỗng dưng nghệ sĩ Hiến lại được trao tặng huân chương độc lập!? Khúc tuỳ hứng lạc điệu này gọi là “Trống đánh xuôi kèn thôi ngược” e rằng còn nhẹ. Cái nghiêm trọng của nó là: Coi thường tất cả trình độ công chúng bắt phải công nhận chuyện trống xuôi kèn ngược này là hay, là đúng… Tiếng trống lớn (timpani) đã khẳng định trong mấy nhịp cuối cùng sự kết thúc huy hoàng của phần ý a, ỳ a của Bộ Kiểm Tra T.Ư là không có phần… nhắc lại (réexposition), một cấu trúc giao hưởng cực kỳ… hậu tiên phong (post-avantgardiste)!
Và sau đây là lẻ tẻ những tiếng kèn báo động, những tiếng “trống ngũ liên vỡ đê” gần nhất:
-VUSTA (Liên hiệp các hội khoa học kí thuật Việt Nam) phản đối quy hoạch thủ đô Hà Nội dù đã trình chính phủ, quốc Hội…
- Viện trưởng viện nghiên cứu luật pháp Đinh Văn Thảo tuyên bố “sở hữu toàn dân là… chẳng ai sở hữu cả (báo Tiền Phong).
- An Ninh Thủ Đô ngày 11/9 cũng cất lên câu hát xoá bỏ “9 không” trong pháp luật: Không đầy đủ, không rõ ràng, không cụ thể, không tương thích, không minh bạch, không tiên liệu, không hợp lí, không hiệu quả, không hiệu lực!!? 9 cái “không” này nó cồng kềnh, rối rắm một cách cố ý để tránh phải nói cái câu ngắn gọn là luật pháp nước ta nó…chẳng ra sao cả! phải làm lại từ đầu!Cái tiếng kèn thổi ngược này nó đáng chú ý vì nó cất lên ngay ở khu dành riêng cho những người thi hành “pháp luật.. 9 không!” (Báo An Ninh TĐ). Chả trách…
- Đáng chú ý là trong rất nhiều bản nhạc, bài ca tràng giang đại hải nghe mãi nhàm tai, nhìn mãi trên Tivi thêm chướng mắt, thỉnh thoảng cũng thấy vang lên một vài câu hát bè trầm hoặc tiếng sáo piccolo, tức ngực, sóc óc đến giật mình như: “Ngày xưa ra ngõ gặp anh hùng, ngày nay ra ngõ gặp người phạm pháp! (Nguyễn đình Lộc)
- Không thể nào không “kể công”của những tiếng kèn, tiếng trông ngược nhịp vang vọng về từ các nước láng giềng hay xa xôi mà bao chí lề phải đã khéo léo nhắc lại kiểu ca-nông (canon-thủ pháp nhắc lại) để cảnh cáo những nhạc công trong nước. đang tấu lên những giai điệu lỗi nhịp. Tỉ như:
Bên Tầu người ta ra tay xử lý bọn tham quan thẳng tay ra sao, kể cả các cấp từ T.Ư đến cấp tỉnh, bất kể là phụ trách những nghành quan trọng như giám đốc công an, bất kể là đàn ông hay đàn bà (gần đây nhất là một nữ quan tham lấy tiền để nuôi “trai nhí”).
- Một hồi trống đặc biệt “Những bài học lịch sử từ sự xụp đổ của Đảng Cộng Sản Liên Xô” kéo dài cả mấy số trên sân khấu “Nhân Dân”, công khai tuyên truyền, phanh phui nhứng nguyên nhân quy tụ ở mấy lãnh tụ tối cao thời đó với quốc nạn duy nhất là do sự biến chất, tham ô mà lý do chính là tham ô tiền tỷ của các ông này cùng con cháu, bị bắt với cả va-ly đô-la và kim cương. Thậm chí tài liệu chẳng ngại nêu cả tên của các đồng chí cũ đã tưng ôm hôn nhau thắm thiết tình đồng chí như Khruchev, Brejnev, Gorbachev… Ai đọc xong nghĩ thế nào thì nghĩ. Riêng tớ, thì cho đây là những tiếng kèn thổi ngược cực kỳ quan trọng.Nó cất lên giữa lúc khắp nơi đang vang lên tiếng hát “80 năm đời ta có Đảng”, “65 năm nước ta có Độc lâp Tự Do”, giữa lúc các cơ quan Đảng và nhà nước ăn mừng ngày thành lập và nhận bằng khen, huân chương búa xua, thì những tiếng “kèn lạc điệu” này cất lên, chẳng làm cho người nghe không ít thì nhiều phải đặt ra cho mình muôn vàn giấu hỏi ???? Gây được suy nghĩ cho người nghe, theo tớ những tiếng kèn này dù ít, dù nhiều cũng là có ích cho người đọc và có hại cho mấy ông bảo thủ (vờ) đang ra sức “tuyên giáo” cho 87 triệu dân về “con đường xã hội chủ nghĩa là con đường tất yếu của nhân loại!”.
- Hôm nay, 12 tháng 9 lại có thêm chuyện bằng giả, bằng mua của bên Nga… Chỉ một nhà máy chế tạo máy bay Komsomolsk on Amur mà đã phát hiện ra 60 kỹ sư bằng giả? Tất cả đã bị cho đi cải tao, tước bằng và nộp mỗi người 2600 USD tiền phạt!
Đọc những mẩu tin kiểu ấy, may ra bọn tiến-sỹ giáo sư tự phong, tự mua hay nhà nước bỏ tiền ra “mua cho”, có lỳ mấy chắc cũng phải nửa đêm thức giấc giật mình vì những ác mộng bùa thần công lý sắp lấy đi cái thủ cấp! Chắc chắn sẽ bớt đi những bài ca “Như ta đây là tiến sỹ Đảng phong ý a!”…
Những loại trống đánh xuôi kèn thổi ngược… hay âm vang tiếng hát của bài ca tang lễ (marche funèbre) hay khúc kinh cầu hồn (requiem) từ nơi gần, nơi xa vọng tới, dù kiên trì bằng mấy cũng phải làm khối kẻ phải sởn gai ốc là cái chắc.
Vậy thì, tại sao không hua-ra những tiếng “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược” phát ra ngay từ trong nhà mình cơ chứ! Chẳng lẽ người ta lại trừng trị kẻ vỗ tay mà lờ đi kẻ thổi kèn?
Bởi dzậy, các bạn hãy cùng tớ chọn ngay những nhịp trống, điệu kèn nào “nghe được” mà hùa nhau hua ra thật to, thật nhiều, dù nó có đánh xuôi, thổi ngược nhưng hợp với lỗ tai thì cứ mạnh dạn mà…. hua-ra!
Hoan hô những người dám cách tân các dàn nhạc, các dàn hợp xướng ở Việt Nam chỉ hát một bè (unisson) bằng cách mang tới cho chúng những mầu sắc mới (palette orcherstrale) với một tư tưởng nghệ thuật siêu hâu tiền phong (super-post-avantgardiste)! Hua-ra! Hua-ra!!!


Tô Hải
12-09-2010