Sunday, November 28, 2010

Phấn đấu kí số 26: Hậu ghêm-sô "Học chơi dân chủ"

Vậy là màn đã hạ!

Kịch bản đã diễn ra còn “có nghề” hơn tớ dự kiến tí chút! Đặc biệt là vài sự cố ngoài tầm kiểm soát như vụ chất vấn “ai chỉ đạo web chính phủ “doạ nạt”, ”chụp mũ” đại biểu của nhân dân phát huy dân chủ tại Hội Trường Quốc Hội”? Hoặc bị “quay” về những con số tưởng tượng, những phần trăm vu vơ (như %Pe mà Pe thì không có tính đơn vị % bao giờ)… những con người cụ thể, những câu phát ngôn cụ thể. Đến nỗi người bị chất vấn đành… ”xin lỗi!... để xem lại”... hoặc “… không hiểu tôi diễn đạt thế nào đó không rõ chứ... nội dung nó là thế này…” Còn lại tất cả đều đúng như tớ đã dự đoán trong 2 entries trước!

1/ Vấn đề nguy hiểm chết người nhất là kiến nghị “Dừng ngay việc khai thác bô-xít ở Tây Nguyên” của ba ngàn trí thức, lão thành cách mạng, khoa học gia thứ thiệt, các chuyên gia hàng đầu trong và ngoài nước đã bị chính thức bác bỏ, không một câu trả lời, coi như không hề có. Vẻn vẹn chất vấn về vấn đề đại sự quốc gia còn lại duy nhất một đại biểu Dương Trung Quốc…, đơn độc, bé miệng giữa hàng loạt những vị không “ai khảo mà xưng” về cái chủ trương lớn này cực kỳ đúng đắn, cực kỳ có lợi cho kinh tế, dân sinh cho tương lai đất nước. Tất cả đều đã được chuẩn bị cực kỳ đầy đủ và “khoa học” để khẳng định lần cuối cùng: MIỄN BÀN THÊM VỀ BÔ-XÍT!

Tuy nhiên, dù đã chuẩn bị đầy đủ tài liệu, kể cả cấp tốc cho một phái đoàn đi nghiên cứu tình hình bùn đỏ của Hung-ga-ri, và trở về trước ngày chất vấn chính phủ với những tài liệu “nóng hổi”, ”không thể bác bỏ” như: Kỹ thuật bể chứa của Hung cổ lỗ sỹ từ năm 1942 còn “Ta” xây dựng bể chứa bằng kỹ thuật “hiện đại nhất thế giới”… nên các vị cứ yên tâm đi!... thì cuối cùng vị nào vị nấy đều nhắc đi nhắc lại: Đây là chủ trương lớn của Đảng... là “Đã có ý kiến chỉ đạo của Bộ Chính Trị”… Chỉ cần nhắc lại lời của thủ tướng N.T.D tổng kết như sau: ”Việc thăm dò, khai thác, chế biến bô xít là chủ trương nhất quán từ Đại Hội IX và Đại Hội X của Đảng. Để triển khai chủ trương này, trong hai nhiệm kỳ qua, chính phủ đã ba lần báo cáo và đã được Bộ Chính Trị thảo luận, có kết luận chỉ đạo, một lần báo cáo Ban chấp hành Trung Ương Đảng và một lần báo cáo Quốc Hội”... thì, dù là một em bé lớp 5 cũng phải thấy KẾ HOẠCH KHAI THÁC BÔ-XÍT ĐÃ ĐƯỢC CÁC VỊ GIỎI TOÀN DIỆN NHẤT NƯỚC VIỆT NAM ĐÃ BÀN BẠC TỪ LÂU, QUÁ LÂU VÀ THỰC HIỆN TỪ KHUYA, QUÁ KHUYA RỒI! Bộ Chính trị đã quyết! Chúng tôi (các Bộ Trưởng Đảng viên cao cấp – đại biểu quốc hội dù gì cũng phải chấp hành, 91% đại biểu quốc Hội là đảng viên sức mấy dám phản đối, trừ phi muốn liều mạng bỏ Đảng như Phạm Đình Trọng, Phạm Quế Dương, Vũ Cao Quận! Còn lại mấy anh đại biểu-quần chúng lẻ tẻ. Bịt mồm thiếu gì cách! Và rõ ràng có một số hăng say diễn trò dân chủ nhất, lần này, trước ba, bốn toà quan trên, bỗng... ỉu xìu trông thấy. Thậm chí có vị ống kính lia khắp Hội Trường cũng chẳng thấy mặt mũi đâu!

Vụ Bô-xít coi như... thông qua êm ru! Ý kiến của Bộ Chính Trị là ý Trời, ai phản đối nổi! Chỉ cần 4 ông Bộ Chính Trị thôi cũng có trong tay mọi vũ khí sắc bén để bịt miệng, thậm chí “bỏ bóp” cái trang mạng bô-xit hay kích động “quần chúng thiếu hiểu biết” bất cứ lúc nào khi cần thiết!

Một lần nữa, ai phê bình tớ là “không tin sao lại ký tên “dừng ngay khai thác bô xít” hãy thông cảm cho tớ vì... tớ không tin vào cái gì có thể tốt lên nếu không có sự phế bỏ cái BCT với bộ máy đàn áp khổng lồ chỉ huy bởi trên một trăm ông tướng trên cái đất nước mà “nhà tù” luôn sẵn sàng đón những ai dám phản đối 15 ông tài giỏi nhất nước!

2/ CHUYỆN CON TẦU ĐẮM VINASHIN BỖNG TRƯƠNG PHỀNH LÊN MẠNH MẼ

Cái kịch bản: “Đi tắt đón đầu, mở cửa sẵn” như tớ dự đoán đã diễn ra trên mức hoàn chỉnh: Một chiến dịch tuyên truyền trên khắp các phương tiện thông tin truyền thông rằng thì là: “Vinashin chưa chết”, “Vinashin không vỡ nợ”, “Vinashin đang được tái cơ cấu và phát triển”, “Vinashin đang làm ăn có lãi”, “Vinashin không nợ nần nhà nước, không dùng tiền của Nhân Dân”, Nợ của Vinashin là nợ làm ăn”… “sẽ làm ăn để trả nợ”... Qua chiến dịch “hồi sinh cấp tốc” làm cho cái tên Vinashin vẫn “đương nhiên tự tại” thậm chí đoạt ngay tên của những công ty mới được từng mảnh con tàu đắm này ghép lại làm người đọc, người nghe chẳng biết đằng nào mà lần. Cứ như Vinashin là quỷ nhập tràng hoặc Tôn Ngộ Không phân thân mình thành hàng chục, hàng trăm Vinashin khác. Cánh cửa đã mở, ai chất vấn xin mời vào! Thế là mắc phải một bát quái trận đồ toàn những con số trăm tỉ, ngàn tỉ, những phần trăm, tỉ lệ bằng những lỗ lãi, bằng USD, bằng VND cụ thể… mà ai tọc mạch đến mấy cũng không sao chất vấn nổi! Lý do đơn giản đến tức cười là vì chính các đại biểu quốc hội đã từng nói trắng ra rằng, “những con số vu vơ”, “những con số khó tin”, “những con số chẳng biết ở đâu mà ra”. Thế là sa đà vào những cái rất cụ thể để thắc mắc những điều rất trừu tượng!

Chỉ riêng về phần giải trình cho “Vinashin không chết”, “không vỡ nợ”, “đang phát triển” thủ tướng đã đưa ra đúng 82 con số tỉ tỉ, triệu, triệu, tớ đã muốn hoa mắt, ù tai huống chi hàng loạt các vị đại biểu i tờ về kinh tế sau 2 ngày ngồi nghe các thứ giải trình đã muốn gẫy lưng, làm sao mà chẳng ngáp ngắn ngáp dài, lắc đầu ngán ngẩm hoặc… tế nhị mỉm cười và chẳng hiểu sao khá nhiều…ghế trống!

Nhưng cũng phải công nhận có một vài sự cố xảy ra ngoài kịch bản. Đáng kể nhất là:

a) Việc truy cứu đến cùng ai chịu trách nhiệm về sự sụp đổ của Vinashin.

b) Ai đã chỉ đạo đăng tải một số bài trên website của chính phủ “doạ nạt”, chụp mũ, lên án các đại biểu quốc hội đã phát huy dân chủ, chất vấn thủ tướng và chính phủ?

Về vấn đề thứ nhất thì tuy cánh cửa đã mở nhưng thủ tướng lại mở toang ra thêm như sau: “Là người đứng đầu chính phủ, tôi xin chịu trách nhiệm về những hạn chế yếu kém, của thủ tướng, phó thủ tướng và những thành viên chính phủ có liên quan đang tiến hành kiểm điểm để làm rõ trách nhiệm….” Còn kiểm điểm ở đâu, kiểm điểm thế nào, kiểm điểm với ai thì ông Dũng lại hơn một lần nhắc tới… Bộ chính trị và kéo luôn Bộ chính trị vào chủ trương tạo điều kiện cho tập đoàn Vinashin sớm phục hồi, sản xuất kinh doanh.Tập trung hoàn thiện thể chế cơ chế, nâng cao trách nhiệm, hiệu lực, hiệu quả, quản lí nhà nước và quản lí của chủ sở hữu đối với doanh nghiệp nhà nước, không để xảy ra tình trạng như Vinashin. (Hành văn theo kiểu đánh đố người đọc!) Riêng việc ai đề cử ông Bình (vừa tổng giám đốc kiêm luôn chủ tịch hội đồng quản trị) thì ông Dũng lần này thú thực là: Từ khi bộ chính trị có chủ trương thành lập những tập đoàn kinh tế của nhà nước từ thời còn ông Kiệt, ông Khải đã tạm thời xử dụng ông Bình vì chưa tìm ra ai có thể đảm trách được cương vị này!

Tóm lại, mọi vấn đề băn khoăn, thắc mắc tôi e rằng, tôi sợ rằng, tôi cho rằng đều đã được nhanh chóng, gọn gàng đều đã được giải quyết bằng cách nhận lỗi tập thể, nhận lỗi yếu kém, thiếu giám sát, kiểm tra, thanh tra nên khuyết điểm trong khi điều hành một mô hình kinh tế chưa hề có nên phải vừa học, vừa làm thì sai sót là điều không thể tránh khỏi. Thành khẩn quá đi rồi ấy chứ! Còn như yêu cầu của đại biểu Thuyết muốn có việc kiểm điểm trước quốc hội thì xin... Hãy chờ vì chúng tôi đang tiến hành kiểm điểm. Khi nào xong sẽ báo cáo công khai đàng hoàng! Chấm hết.

2 ngày rưỡi chất vấn trôi qua, 7 phút giành cho mỗi người. Thời gian giành cho thủ tướng hẳn 1 nửa ngày sau đó lại còn in toàn văn trên các báo nhớn. Mọi lời ngợi ca về thắng lợi tốt đẹp của kì họp quốc hội lần này mà lời “kêu gọi toàn đảng, toàn quân, toàn dân, quyết tiến lên vượt qua khó khăn hoàn thành mọi kế hoạch do bộ chính trị đề ra“... tớ đã viết hộ từ trước, nay lại được nhắc lại bằng một văn phong rối rắm, rườm rà, trừu tượng,… tâm linh hơn.

… Đọc xong, nghe xong những lời kết luận, những lời giải đáp - trình bày lần này của chính phủ trước cơ quan quyền lực cao nhất tớ thấy:

a-/ Vị nào vị nấy đều chẳng phải vô tình mà luôn đưa ra những địa chỉ trừu tượng. “Trung ương đã...”, Ban bí thư đã...”, “Bộ chính trị đã...” để trốn tránh hoặc làm nhẹ trách nhiệm của cá nhân mình (dù chính mình cũng là uỷ viên T.U, Uỷ viên Bộ Chính Trị!). Riêng có bộ trưởng Võ Hồng Phúc thì oang oang thú nhận ngay giữa hội trường là “Mình chỉ là loài “Đười ươi giữ ống!?

b-/ Chẳng vị nào kể cả chất vấn cũng như giải và trình cái địa chỉ Bộ Chính Trị đó nó có sai gì? Sai ở đâu? Sai đến mức nào? Có cần, có dám, có thể phạt ngay cái “địa chỉ trừu tượng”đó hay không? Chính nó “bắt” chính phủ và quốc hội phải thi hành một “chủ trương lớn” đã ký kết sai chức năng với nước ngoài ngay từ khi quốc hội chưa hề biết cách đây đã gần một thập niên! Chính nó đã chỉ đạo thành lập những Tập Đoàn Kinh tế Nhà Nước, những “Quả Đấm Thép” theo kiểu Conglomérat, Trust, ”Chaebol” của nước ngoài bằng cách nhập một loạt cơ sơ vật chất, máy móc, nhân lực… của nhà nước, của nhân dân rồi giao cho những con người “tay trắng nên ông”, không một đồng xu cha ông để lại, không lao động sáng tạo, như các ông chủ Daewoo, Samsung…, mà làm nên sự nghiệp, làm giầu cho đất nước??? Ai? Ai? Ai? Chẳng ai cả! nếu không chính các ông "Ai" đó thấy mình sai lầm mà sai lầm lần này nó sẽ chẳng thua sai lầm trong “Cải Cách Ruộng Đất - Chấn – chỉnh tổ chức” đâu. Chừng nào cái tư duy “kiêu ngạo cách mạng” “Đã đánh thắng 2 Đế Quốc to” thì cái chuyện làm kinh tế khó mấy cũng… ”xong ngay”, cũng… chẳng đưa nước ta đến mục tiêu “cao đẹp”... 3.000 USD bình quân một đầu người năm 2020!!! (than ôi! than ôi! cho các “chuyên gia kinh tế hàng đầu” của chính phủ!)

Rõ ràng màn “Ghêm sô Dân chủ” trong quốc hội lần này chẳng giải quyết được chuyện gì cụ thể, không làm thoả mãn yêu cầu của nhiều người. Tuy nhiên, ”hậu ghêm-sô” không thể không tác động đến những cái đầu mụ mị, những trái tim đã hoá đá, …những cái ghế đã sắp đổ gãy vì sức nặng của quyền và lợi….

Chỉ cần nói lên được Sự Thật!

Chỉ cần 1-1=0! Đừng 1-1=2! (blog Quê Choa)

Không đánh lận con đen giữa dân chủ của ta khác dân chủ nước ngoài.

Không đánh lận con đen giữa kinh tế thị trường và kinh tế xã hội chủ nghĩa…

Được thế thì mọi trò chơi dân chủ bi hài sẽ không còn phải tái diễn như vừa qua nữa. Đấu tranh dân chủ nghị trường chẳng cần kịch bản, đối phó, diễn xuất, chẳng cần ai tổng đạo diễn, đạo diễn, chẳng ai phải làm diễn viên mà chỉ là một đại diện chân chính của người dân mà thôi!

Và tớ, cũng chẳng phải mất sức theo dõi một Game show mà kịch bản diễn ra và kết thúc thế nào đều đoán trúng phóc ngay từ đầu! Vô duyên cực kỳ!

Monday, November 22, 2010

Phấn đấu kí số 25: Đôi lời ai điếu cho một "trò chơi dân chủ" sắp... hạ màn

Trước tiên, tớ xin phép được nói ngay: Cái cụm từ “trò chơi dân chủ” này không phải là do tớ sáng tác ra đâu nhé! “Không thể để Quốc Hội là nơi diễn ra những trò chơi dân chủ được” là của… AI? Cả hàng ngàn, hàng vạn con người có tai, có mắt, có xem “ti-vi Ta” đều biết cả! Cho tớ miễn gọi đúng tên kẻo mang tội “lợi dụng dân chủ xâm phạm uy tín cá nhân, tổ chức…” theo điều 88 thì khổ vợ, khổ con…
Sau những lời phát huy dân chủ của 6 vị đại biểu Quốc Hôi được Đảng cơ cấu mà lại liều mạng, ý quên, mạnh dạn đưa ra những lời lên án, phản bác, nặng nề, thậm chí đòi đình chỉ công tác, đòi lập ban thanh tra, kể cả đòi quyền miễn nhiệm các vị mà theo tớ là… “bất khả xâm phạm”, nếu chưa có ý kiến của 15 vị đỉnh cao cao vút trong 3 triệu đỉnh cao trí tuệ của đất nước Việt Nam này sẽ được xem xét ra sao?…
Tiếp theo là báo in, báo mạng, nước trong, nước ngoài đều đưa tin, đưa ảnh các nghị sỹ đấu tranh thẳng thắn, không e ngại, phát huy thành quả cuộc đấu tranh ngăn chặn chủ trương “Đường sắt cao tốc”… Thôi thì đủ các kiểu đề cao, động viên, khen ngợi,… Ảnh của các vị này đều được đưa lên trang nhất, to đùng… với các lời bình luận “có cánh” tưởng như sắp có sự thay đổi cơ bản sẽ xảy ra đến nơi… tưởng như lời nói của cơ quan quyền lực cao nhất sắp có sức nặng ngàn cân, có quyền chất vấn, phản bác, lên án thậm chí có quyền truất phế bất kỳ ai trong chính phủ mà không phải sợ “không có người làm việc”…
Thế rồi… những góp ý “phản bác những ý kiến phản biện” ngay từ trong hội trường Quốc Hội bắt đầu… Khởi xướng là:
1- Ý kiến của mấy ông Tướng-đại-biểu-quốc hội bác bỏ những đề nghị bạo phổi của các ông Thuyết, ông Cuông,… bằng cái giọng rất là… “tướng”. Như: “Đừng có vì Vinashin mà làm rắc rối thêm tình hình…” hoặc “không cần lập ban kiểm tra của quốc hội vì… Uỷ Ban Kiểm Tra Trung Ương đã vào cuộc” hoặc “Bộ Chính Trị, Chính Phủ đã có quyết sách kịp thời”, hoặc “Vinashin đã trong tầm kiểm soát”… Ông nào ông nấy đều tỏ ra hết sức tin tưởng vào sự lãnh đạo sáng suốt và sự sửa chữa của bộ chính trị, của ban bí thư, của chính phủ…v v…
2- Tiếp theo lời của các tướng Trần Bá Thiều, Võ Trọng Việt, Bế Xuân Trường và hàng loạt ý kiến trước căng cứng bao nhiêu thì nay ỉu xìu xìu trông thấy. Đặc biệt có ông tiến sĩ, kiêm phó chủ tịch tỉnh có 2 cái lưỡi hôm trước thì nói “Vinashin thực sự đã phá sản”. Đến hôm sau cái lưỡi thứ 2 lại nói “Vinashin chưa hề phá sản”.
3- Đại đa số các đại biểu thì đều “ngậm miệng ăn tiền”, theo truyền thống: “Đảng đã tín nhiệm ta thì ta phải chấp hành nghị quyết của đảng”!…
Tất cả đã báo trước là những ý kiến mạnh dạn của 6 vị nói trên sẽ bị vứt vào sọt rác. Và quả là thế:

CUỘC PHẢN CÔNG CỦA NHỮNG KẺ CHUYÊN NGHỀ… CHỤP MŨ

- Đây không phải chỉ là một vài thúng, một vài gánh mũ mà phải là cả một toa tàu chất đầy mũ đã được huy động để chụp lên đầu những người đại diện cho quần chúng nhân dân, trong đó có hàng ngàn những nhà trí thức cỡ lớn trong cả nước đã không biết phát biểu ở đâu kể từ khi cơ quan IDS phải… “tự sát”. Mọi kiến nghị của họ đều được gửi tới những cơ quan cao nhất của nước Việt Nam cũng chẳng được công bố, chẳng được trả lời công khai. Ấy vậy mà mới chỉ có 6 vị lên tiếng về một vấn đề Vinashin, “xì-căng-kinh-tế-thị-trường-định-hướng-XHCN” nổi tiếng khắp hoàn cầu thôi mà lực lượng chống diễn biến hoà bình đã chở đến cả một toa tàu mũ để chụp lên đầu họ. Tớ xin liệt kê những cái mũ “chết người”, những cái mũ mà khi bị chính thức đội vào thì có thể vận dụng điều luật “2 cái còng” như chơi:
Nào là…“Nhận định một chiều”, “không khách quan”, “không chuẩn xác”, “không toàn diện”, “gây hoang mang”, “rối loạn nhân tạo”(?), “chủ quan, võ đoán”, “mang màu sắc dân tuý”, “nói lấy được”, “té nước theo mưa (mà là mưa nhỏ)”,… Nào là “không dựa theo luận chứng khoa học mà dựa theo một bộ phận xã hội thiếu thiện chí” v.v và v.v…
Riêng với báo chí lề phải thì cũng bị hống hách lên án: “Chiều theo thị hiếu thấp kém”? Lấy bôi bác theo kiểu giật gân để làm trọng, dân tuý, xu thời, thậm chí… “vô chính phủ”… Riêng ông tiến sĩ Đinh Thế Cường thì còn nói thẳng thừng ra là “lạm dụng diễn đàn”, “chủ quan cảm tính”, “đưa ra những ý kiến không thuộc lãnh vực chuyên sâu của mình.”Rồi kết luận về 6 vị đại biểu đi tiên phong dưới ngọn cờ dân chủ tại quốc hội là: Những ý kiến của họ “không mang tính chất xây dựng”, “gây dư luận không tốt trong xã hội”…
- Tất cả những chiếc mũ họ chuẩn bị để đội lên đầu những người có ý kiến trái chiều với nghị quyết đảng, với quyết định của bộ chính trị đều là những cái mũ để đội lên đầu những kẻ phản đảng, không chấp hành nghị quyết và đặc biệt là bọn “tự diễn biến” trong âm mưu diễn biến hoà bình, đứng đầu là đế quốc Mỹ, một ý kiến đã lâu lắm mới thấy, mà giáo sư tiến sĩ Trương Giang Long không ngần ngại viết lên bằng giấy trắng mực đen trên “Tạp chí cộng sản” số vừa ra tháng 11/2010!
- Có điều lạ là hàng loạt những cáí tên giáo-sư-tiến-sỹ viết những điều sặc mùi ngông nghênh, ngạo mạn đều là những cái tên tiến sỹ từ đâu mà ra thì tớ, một người chăm xem Tivi và đọc “báo ta” vào loại không nhất thì nhì trong các cụ tuy “ngoài 80 nhưng mắt còn sáng” đều đánh cái dấu hỏi to đùng.
Lý do: Tiến sỹ gì mà viết một câu văn, dùng một từ, cụm từ như: “dân tuý”, ”té nước theo mưa”, ”rối loạn nhân tạo”(?!) mà chính họ cũng chẳng hiểu là cái quái gì và người đọc thì muốn chết sặc vì cười! Toàn là những cái tên lạ hoắc hoặc những cái “bút ranh” đọc lên nghe có vẻ là… giống cái! Có trường hợp lại cố ý hay vô tình, cầm nhầm bút danh của những cây viết đã từng nổi tiếng như Nguyễn Chính! Tội nghiệp bác Chính phải lên mạng cải chính nhưng không sao “to mồm”, “rộng mép” bằng mấy tờ báo của Đảng ta được! Nhưng tất cả những gì họ phê phán chụp mũ cho các vị nhân sỹ, trí thức cả nước biết tên đều có “đất” để họ tự do, tự tung tự tác lên lớp các bậc đàn anh, đàn chú, đàn cha…và để kể công với Đảng về lòng trung thành tuyệt đối và vô điều kiện của họ! Đó là hàng chục tờ báo của nghành…Công An do cũng một ông trung-tướng-phó-tổng-cục-trưởng-tổng-cục-xây-dựng-lực-lượng làm luôn tổng biên tập! Thế mới lạnh người chứ! Đi đâu cũng gặp tướng! Lơ mơ mất mạng như chơi!
Tin chính thức các bạn văn cho biết: Chính ông này đã gạt phắt đề nghị tuyên bố về Trường Sa và Hoàng Sa của giới Nhà Văn với lý do “Việc này đặt ra không đúng chỗ!” khi ông này làm chủ tịch đoàn. Sau đó không ai dám nhắc lại chuyện này cũng chẳng có một chữ dù nhẹ nhàng, lạnh lẽo, khách quan như chị Phương Nga! Lời ông Tướng mà!

CUỘC PHẢN CÔNG BẰNG CÁCH “ĐI TẮT ĐÓN ĐẦU”

Để vô hiệu hoá tất cả những kiến nghị của cử tri qua các đại diện “bạo phổi” của mình, người ta nhanh chóng, cấp tập, tổ chức, ‘làm mới” lại mọi tổ chức, con người thậm chí thay đổi cả những con số, dữ liệu để chứng minh là các anh chỉ là những “thầy bói đoán mò”, “không có luận chứng khoa học cũng đòi “xía dzô” mà chỉ dựa vào những bộ phận xã hội thiếu thiện chí!” Tất cả những dẫn chứng là: Vinashin phải tồn tại, là Vinashin không phá sản, là tiền nợ đây không phải là nợ công, là nợ này sẽ dư sức trả nếu làm ăn có lãi trong những năm tới,… là tài sản, đất đai, nhà xưởng nếu đánh giá cho đúng thì… có thể… không lỗ đến con số mà báo chí đã phanh phui!... là khuyết điểm ở đây chỉ là khuyết điểm về buông lỏng quản lý, là… là… Vinashin nợ đây là nợ của xí nghiệp, đi vay để làm ăn chứ không động gì đến cái két của chính phủ cũng như cái túi tiền, miếng cơm manh áo của nhân dân!…
Riêng về chuyện Bauxit Tây Nguyên thì tiếp tục coi kiến nghị đình chỉ của gần 3.000 nhà khoa học, của các tướng tá, lão thành cách mạng chưa hề có (có lẽ do bất hợp pháp vì phản đối tập thể?) cứ tiếp tục vì đã tăng cường kiểm tra, đã cử người đi nghiên cứu và đã có người bảo đảm nếu xảy ra vụ bùn đỏ thì đi tù!? Và quan trọng nhất là: Tất cả đã được Bộ Chính Trị thông qua! Cứ thế mà làm! Cái vấn đề trọng tâm đã bị con tầu Vinashin kéo tuột đi ra xa tít mù tắp…
Vậy là, mọi cánh cửa đều đã mở, chẳng cần gì phải gõ để vào nữa. Kịch bản này đã diễn ra suốt 2 tuần qua trên các trang báo lề phải. Đặc biệt trên ti vi được chiếu đi chiếu lại mỗi ngày hàng trăm lần trên hàng chục kênh khác nhau của Trung Ương cũng như địa phương để báo hiệu mọi chất vấn nào trong tuần tới (nghe đâu có 2 ngày nữa để các bộ trưởng và thủ tướng giải trình thêm về những kịch bản đã được diễn tiến thành công ngoài mong đợi trên các phương tiện truyền thông suốt 2 tuần qua)… Thế nào cuối cùng sẽ là: “Dù khó khăn đến mấy, toàn Đảng, toàn quân, toàn nhân dân ta cũng sẽ vượt qua!”
Sức mấy mà nói ngược lại được. Mà có muốn nói thì cũng chẳng còn đất nói nữa rồi vì lần sau đây là quốc hội mới sẽ ra đời sau Đại Hội Đảng.
Sức mấy mà mấy ông mạnh miệng từng bị mấy vị giáo sư tiến sĩ của Đảng và nhà nước cực kì thấm nhuần chuyên chính vô sản “phang” cho những gậy nhận xét trời giáng như trên làm sao mà có thể được tái cơ cấu vào quốc hội lần này cơ chứ.

CUỘC CHIA TAY BI HÀI CỦA TRÒ CHƠI DÂN CHỦ

Còn 1 tuần nữa mà thôi, quốc hội sẽ hết họp, làn sóng nhỏ dân chủ vừa mới gợn lăn tăn đã bị lên án, đe doạ (chữ của tiến sỹ Nguyễn Quang A), bịt miệng hoặc không đếm xỉa. Mặc dầu nhiều người đã có lúc nghĩ rằng một sự đổi mới triệt để sẽ phát triển trong tương lai gần. Riêng với tớ, tớ chẳng hề tin, chừng nào mọi tổ chức xã hội từ cao đến thấp vẫn đều nằm trong tay một nhóm người đã “nói đi là đi!”, “nói đứng là đứng!”, “nói làm là làm!” “nói đúng là đúng!”, “nói sai là sai!”, nói ngược lại thì… sẵn sàng bị chụp những cái mũ mà tớ đã liệt kê ở trên. Tệ hại hơn có khi lại còn bị xếp vào “những thế lực thù địch”, “ăn tiền của các tổ chức phản động nước ngoài”, “âm mưu truất quyền lãnh đạo của Đảng”… Cái tội phản đảng nhất là “đảng viên đại biểu quốc hội” thì chỉ một chuyện đưa về chi bộ kiểm điểm rồi khai trừ cũng đủ “hạ nhục” các vị ấy xuống tận bùn đen. Liệu các vị đó có còn chút gan nào mà tiếp tục mở miệng (“tự do là cho dân được mở miệng” Câu nói đó của ai nhỉ ? tớ cũng chẳng nhớ nữa?). Tớ chỉ tin ở sĩ khí anh hùng của các vị chơi trò dân chủ giữa quốc hội khi nào những lời nói đúng tâm huyết, của mình bị bịt miệng, đe doạ, khủng bố, đàn áp thì sẵn sàng vali quần áo về nhà “vui thú điền viên” hoặc còn sức mà vô sản thật thì đi kéo xe chở đá như cố thi sỹ Hữu Loan ở quê hương đại biểu Cuông mà thôi!
Ừ nhỉ! Mà tại sao chưa thấy ai bỏ phòng họp ra ngoài để phản đối một ý kiến không vừa tai mình, thậm chí quẳng giày dép vào mặt nhau, nắm cà vạt, tạt tai nhau như ở quốc hội một số nước tớ đã xem thấy ở tivi nhỉ. Nhưng đó là dân chủ kiểu tư sản chứ dân chủ kiểu Việt Nam thì đâu có được vì dân chủ Việt Nam là phải… tập trung kia mà! Mà tập trung cao nhất không phải là tập trung cho toàn đảng, gồm hơn 3 triệu con người mà chỉ tập trung cho có 15 người ưu tú nhất nước, sáng suốt nhất nước, tài giỏi nhất nước. Vậy thì dân chủ mà phản lại những gì đã “tập trung” ở 15 người toàn quyền quyết định thì là… phản đảng chứ còn gì nữa…! “Lợi dụng dân chủ, xâm phạm lợi ích quốc gia” là cái tội tày trời đang đợi chờ những ai thích trò chơi dân chủ là điều sẽ phải tới nếu ai đó muốn kết luận là như vậy!

NỖI NIỀM RIÊNG CỦA TỚ ĐỐI VỚI CÁC ÔNG NGHỊ VIỆT

Trải qua 65 năm đi bầu quốc hội tớ chỉ được một lần duy nhất bầu cho một người biết mặt biết tên. Đó là ông Hồ Chí Minh khi tớ đi bầu quốc hội lần đầu, lúc tớ 19 tuổi. Còn tất cả các cuộc bầu bán sau tớ đều chỉ… “văn kỳ thanh bất kiến kỳ hình”. Thậm chí, văn cũng chẳng kì thanh. Những bạn thân của tớ có dăm bảy người đã từng được cơ cấu vào quốc hội để tớ dồn phiếu cho bọn nó thì khổ cho chúng nó lại bị cơ cấu vào những nơi mà người đi bầu chẳng biết ông đại diện của mình ở đâu chui lên! Gần đây nhất là g/s NSND Trọng Bằng, từ Liên Xô về nhảy tọt vào tận Đồng Nai làm đại biểu quốc hội một nơi anh ta chưa hề biết là miền Tây hay miền Đông. Còn những Huy Du, Dương ngọc Đức trong những lúc tâm tình đều phàn nàn với tớ: “Khổ quá, mỗi năm mất béng đi 4 tháng! Ngồi đau cả lưng để nghe các ông ấy nói những chuyện đâu đâu chẳng dính líu gì đến nghề nghiệp của mình… Và cuối cùng, anh nào anh nấy đều “bỏ của chạy lấy người”. Thế mới biết cái đa số ngậm miệng ăn tiền ở Quốc Hội đã phải khổ sở biết chừng nào khi bị cơ cấu vào cái tổ chức mang tiếng là quyền lực nhất nước nhưng cũng mang tiếng là… “nghị gật”, nghị “Uẩy me-xừ” suốt đời.
Bởi dzậy, tớ xin có mấy câu ai điếu cho trò chơi dân chủ tại quốc hội nước Việt Nam XHCN như sau:
Làm thân nghị sỹ thời nay!
Chơi trò dân chủ có ngày… oan gia.
Dân chủ đâu của dân ta!
Khi Đảng chưa chịu thì ta chớ đòi
Ô-voa, tạm biệt, Gút bai,
Ghêm-sô Dân chủ rút lui nghị trường
Tránh “đòn vỗ mặt” sát thương
Cho nên xin phép… hạ màn hôm nay!
Leng keng leng keng! leng keng!…Roẹt!…

Monday, November 15, 2010

PHẤN ĐẤU KÍ SỐ 24 HUA-RA! CÁC VỊ “CỘNG SẢN GỘC"... “TỰ DIỄN BIẾN”!

Vậy là,
          - sau vụ ba ngàn trí thức ,lão thành cách mạng,tướng ,tá ,văn nghệ sỹ,kể cả (nguyên  phó chủ tịch nước),viện sỹ, giáo sư tại chức,lẫn về hưu, huân chương,giải thưởng cao quý như Sao Vàng,Hồ Chí Minh,Fields…   đồng lòng  ký tên kiến nghị đòi dừng ngay một chủ  trương lớn của Đảng là    : để cho nước lạ vào Tây Nguyên treo sẵn một quả bom bùn đỏ 15 triệu tấn trên đầu cả miền Nam nước ta.
        -Sau vụ cả một khu tập thể các tá,tướng của các cơ quan đầu não bộ quốc phòng,đã về hưu ở khu Lý Nam Đế lên tiếng đòi hỏi  phải gạch tên ngay một ông tướng mới lên ,ngồi trên đầu trên cổ mình bằng những chứng cớ không thể chối cãi được ông ta là “kẻ xấu”…
          -Sau những ý kiến phản bác của những cá nhân,những blogger,những luật sư,văn nghệ sỹ được  phép “có tên miền”trên các trang mạng của mình càng ngày càng ra mặt không đồng ý với một số chủ trương sai lầm của Đảng bằng cách  cho chuyển tải những ý kiến xây dựng Đảng, sai với “hướng dẫn xây dựng”112-HD của Ban THTW….đã bị bịt miệng bằng cách phá xập không e dè,….
          -Sau những vụ đàn áp,bắt bớ  những tên tuổi nổi cộm nhất trong lực lượng đòi hỏi đa nguyên,đa đảng,….
          -Sau nhiều ,nhiều  thứ nữa mà các nhà lãnh đạo đương thời hoặc không biết ,hoặc biết mà giả vờ không nghe ,không thấy bao giờ: Những vụ “ tự diễn biến hoà bình”chưa từng có từ trong những cái miệng của các nhà cách mạng đàn anh,đàn cha,đàn chú ở bên Tầu ,ở bên Cuba,và gần đây,việc xoá cái chủ nghĩa Mác Lê,trong điều lệ của Đảng  sau Đại Hội của cái “Đảng ba đời vua” của dòng họ  Kim bên Triều Tiên….
THÌ……CÁI GÌ PHẢI ĐẾN ĐÃ ĐẾN!     Đó là;
          -VIỆC TUNG LÊN MẠNG TOÀN CẦU BIÊN BẢN CUỘC HỌP GÓP Ý XÂY DỰNG VĂN KIÊN ĐẠI HỘI ĐẢNG XI,
                (Ai chưa đọc xin bấm vào đây)
Lập tức ,như một ánh chớp loè trong đêm tối,những câu chữ trong biên bản này được các tờ báo in, báo mạng ,các blog trên toàn thế giới phổ biến nhanh chóng đến mức không ai ngờ. Nó chẳng được báo Đảng cho phép phổ biến .Vậy mà,những  ai quan tâm đến vận mệnh nước nhà đều có nó trong đầu,trong tim….và đi sâu,đi xa trong lòng dân.Thậm chí có người còn cho rằng “Thời cơ thay đổi đã đến nhanh bất ngờ” .Cũng có người thì cho là “Cơ hội để Khai Tử Đảng cộng sản đã tới”!?Thậm chí có người còn "lạc quan" hơn đến độ bàn bạc về hai chữ "khai tử" thay cho hai chữ...“tự tử”(sic) ...vì "tự tử" là nói đến “con người” còn "khai tử" thì chỉ là xoá sổ "một cái tổ chức" !!!Dễ chấp nhận hơn! Nhất là cần hoan nghênh những người cộng sản đã tự "ly khai" với cái tổ chức đầy tội lỗi trong quá khứ và hoàn toàn bất lực,bất tài trong lãnh đạo một nhà nước đang hoà nhập vào thế giới văn minh,hiện đại ở thế kỷ XXI này”…Làm sao mà không hua-ra khi thấy những tên tuổi đã từng một thời sắn tay ,hăm hở xây nên cái nhà nước xã hội chủ nghĩa với đường lối kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa  (!) nay lại “phản tỉnh” và nói ra mồm là “Hệ thống chính trị hiện nay là vật cản”(giống bác Ôn-ba-chốp quá!).Làm sao không hua-ra được khi một giáo sư từng làm phó thủ tướng, chuyên dạy về lý luận Mác-Lê cho chính các vị đang nắm quyền đương thời lại tuyên bố là : Mác-Lê-Nin là cái gì? Mà bảo “nó”làm nền tảng” !....là….hiện nay người ta đang “giả vờ theo Mác”….là “lý luận chính trị ngày nay đang suy đồi”..là “Mác mới chỉ phác thảo xã hội tương lai chứ  đâu có phải là kinh thánh!"….là ...."ai cũng có thể từ chối cái chủ nghĩa này” !!!Những nhà kinh tế ,một thời từng làm "cố mà vấn" cho các vị nắm quyền đều lớn tiếng phản bác những điều cơ bản nhất về nền tảng của một xã hội chẳng giống ai,vu vơ,mù mịt ,khủng hoảng, thoái hoá, thụt lùi về lý luận cũng như thực tiễn....Các vị đó nhấn mạnh đến khái niệm công hữu-tư hữu,đến Kinh Tế Nhà Nước là chủ đạo ,đến khái niệm Tập Đoàn kinh tế,…..,….tất cả chỉ là cái “sân sau” cho tham nhũng và cần phải bỏ ngay! Có vị còn dí dỏm đề nghị giáo sư Trần Phương hãy dạy lại cho các học trò của mình đang nắm quyền hiểu lại thế nào về những khái niệm trên! Cũng có vị vạch trần những sự ngu dốt không thể tả nổi khi “bịp”dân bằng những hứa hẹn tưởng ghê gớm, vĩ đại lắm bằng cách ghi vào văn kiện những điều ngu xuẩn như sau :Năm 2020 , đi vào công nghiệp hoá GDP của nước Việt Nam sẽ đạt tới “những”…3.000 USD/năm! và dẫn chứng một nước kém phát triển nhất Châu Âu là Bungary ,năm 2001,GDP đã đi từ 5.000USD/ năm  tới 15.000 USD từ năm …2009! v v..và v v. Tất cả những tính từ, trạng từ nào mà trước kia các bậc đàn anh như Trần xuân Bách,Trần Độ, Đặng Quốc Bảo,Hoàng Minh Chính…. "lãnh đủ" khi mới chỉ dám nói đến vài chữ"lạc hậu","không theo kịp thời đại",….thì  các vị "cộng sản gộc ngày  nay" đều buông ra để bà nguyên phó thống đóc ngân hàng làm thư ký ghi chép và tung lên mạng chẳng cần đến 112,113 gì xất…
   Riêng tớ,đọc đến đâu thấy mát ruột tới đấy vì :”Té ra các ông này đều nói ra những cái mà cả ngàn người khác ,trong đó có tớ đã nói rồi!”.Chỉ khác là ở cái chỗ....chính mồm các ông cộng sản "cỡ bự" nói ra mà thôi!  Không phải do bọn tớ kích động "tuyên giáo", cho các ông ấy là cái chắc! Tội tình gì, từ nay đã có các ông ấy cùng….chịu !
         Tuy nhiên,tớ hết sức chú ý đến những vấn đề đang…có vấn đề như sau :
      - Khi nghe các vị ấy lên án,vạch trần ,góp ý  : Văn kiện Đại Hội Đảng XI là một tài liệu "ngổn ngang","mâu thuẫn","dối trá,lừa bịp"  ,"ngu dốt" ,"tư duy lạc hậu",,"thụt lùi so với các Đaị Hội Đảng trước"(?!) và kết luận  là “Yêu cầu phải sửa,nếu không sửa không thông qua!?”thì tớ mới tự hào ba phút mà phát hiện ra rằng :
              CÁC ÔNG ẤY CÒN THUA MÌNH XA !  vì :
      1-   Qua mấy trang biên bản “ Hội Thảo Khoa Học”, đọc đi đọc lại thì mới ngộ ra rằng những lời phát biểu của các vị ấy chỉ là những gì CÁC VỊ ẤY THẤY nhưng không tìm  đâu ra một câu CÁC VỊ ẤY CẦN LÀM ! Nói một cách khác vạch ra những điều toàn dân đều thấy, cả thế giới đều thấy nhưng “cái thấy” của các vị ấy, dù nó có muộn hơn ngàn người  thì nó cũng nặng gấp ngàn lần ý kiến “đã thấy” của người khác.Cái mà người ta cần là các vị ấy chỉ ra cái cần làm cho Đảng của các vị ấy và toàn dân thì bị....tránh né  ,hoặc nói xa nói gần ,hiểu sao cũng được!
 
        Tớ thông cảm cho các vị ấy vì.....như ngạn ngữ  của người Pháp đã nói mà tớ tạm dịch như sau : “Quyền quí bắt buộc” (Noblesse oblige) nên thôi ! Dù có nói một phần sự thật chậm hơn mọi người thì cũng còn hơn là không nói !
 
      2- Tớ tìm mãi không thấy một câu kết luận nào .Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì ngoài câu nói có vẻ đanh thép : Cần phải viết lại dự thảo “nếu không không thông qua”, nghĩa là chỉ cần bỏ đi mấy chữ xã hội chủ nghĩa, Mác Lê là Đảng vẫn tồn tại và “hết thụt lùi” hay sao? Tuyệt đối không có một chữ nào về ‘tự do”, “dân chủ”, về quyền con người, về cách hành xử đối với trí thức, văn nghệ sĩ, mặc dầu cuộc hội thảo khoa học này được tiến hành vào 8h30 phút ngày 7/10/2010 nghĩa là sau khi đã có hàng ngàn nhà khoa học, trí thức, văn nghệ sĩ ký tên kiến nghị yêu cầu dừng ngay dự án bauxite mà không được ai trả lời. Phải chăng cuộc hội thảo khoa học này là cuộc hội thảo khoa học tiến hành giữa thủ đô Hà Nội.
 
      3-  Một vấn đề quan trọng nhất mà tớ mong đợi là vấn đề chính sách đối ngoại trong dự thảo văn kiện sẽ được các vị ấy sẽ  có lập trường dứt khoát thì tớ hoàn toàn thất vọng, vẻn vẹn chỉ có mấy chữ "về quan hệ đối ngoại, đối nội với Trung Quốc phải rõ ràng quan điểm" ! (?) Quan điểm nào? Phải chẳng vì tế nhị ? Vì sợ mất lòng? Vì sợ chạm tới đường lối ngoại giao hiện hành mà quý vị ấy không dám nói đến những chuyện đe doạ láo xược Việt Nam đầy rẫy trên mạng của các nhà cầm quyền Trung Quốc ( Mới nhất là tên tiến sỹ khoa học gia Vương Hàn Lĩnh đến tận Sài Gòn họp về Biển Đông đã thẳng thừng tuyên bố: “Trung Quốc đã thực thi quyền tài phán về đường “lưỡi bò” từ 2000 năm trước"! Hoặc “Cho đến năm 1885 ,Việt Nam vẫn là thuộc quốc của Trung Quốc” để rồi cuối cùng ,đe doạ  “Các anh sẽ phải hứng chịu các cuộc xung đột bằng võ lực, hoặc thậm chí chiến tranh!”. Vậy mà cái căn nguyên của mọi căn nguyên này các nhà hội thảo khoa học sao có thể ấp úng đến thế?
       
       4- Tớ mong chờ sau những phân tích khá “ác liệt” về bản dự thảo văn kiện Đại hội XI. Các vị ấy sẽ đưa ra một kết luận như tiếng búa gỗ gõ xuống để kết thúc phiên toà rằng hãy “giải tán” hoặc nặng hơn hãy “khai tử cái chủ nghĩa cộng sản” khỏi đất nước Việt Nam này ! hoặc  lý tưởng nhất là : Chúng tôi.......nhân danh ….xin tuyên bố cùng tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ đốt thẻ đảng. Và như thế, chẳng ai phải tự tử mà chỉ có đảng bị khai tử mà thôi ! Ít nhất cũng được nhân dân ,thậm chí lịch sử lưu danh....Nhưng không! tuyệt đối không!
 
      Cái kết luận đáng mong chờ sau những lời lên án khá "ác liệt" để toàn dân hua-ra !hua-ra!,hua-a-ra!......  nhiều lần đã... không có! Vang mãi trong tớ chỉ là cái câu "phải sửa đổi, nếu không, không thông qua",nghĩa là các vị ấy vẫn muốn văn kiện đại hôi Đảng lần này phải tốt lên ,ít nhất là bằng những văn kiện những Đại Hội Đảng trước,khi mà các vị ấy còn đương chức,đương quyền? Buồn năm  phút!
 
    Bởi thế cho nên hôm nay, sau khi đọc nhiều ý kiến quá ư lạc quan về vụ "hội thảo khoa học" này, tớ xin phép được “nói lại cho rõ” là hãy hura các vị ấy .... vừa phải thôi !, Hãy chờ xem các vị ấy có dám tuyên bố gì hơn những điều các vị ấy đã dám nói trong hội thảo vừa qua không? Liệu trong các vị này có ai dám làm một một Gorbachev, một Eltsine hay không? Lúc đó chúng ta sẽ Hura, Hura, Hura !vì các vị ấy sẽ được chung sống cùng chúng ta mà không cần …. “tự tử”!

Sunday, November 7, 2010

Phấn đấu kí số 23 - Một tuần chồng chất nỗi buồn

Đôi lời phi lộ: Cái sự "nghi ngờ thường xuyên của tớ" về việc "không đi đến đâu" hoặc "bị lạc trong tâm" của cơ quan quyền lực cao nhất nước, một lần nữa được khẳng định là: ĐÚNG! Ngay cả trang mạng Bauxit, dù mỗi ngày có thông báo danh sách những người kí tên hưởng ứng việc "đình chỉ ngay khai thác bô-xít" ngày càng dài ra nhưng cũng bị lạc vào cái vấn đề con tàu đắm Vinasin để rồi... lại tạo thêm điều kiện cho những người có dính líu đến vấn đề 96 ngàn tỉ này vẫn có dịp bao biện, lên án những người phản đôi... Thậm chí có ông tiến sĩ nhà nước kiêm phó chủ tịch một tỉnh xa tít mù khơi, vừa mới nói: "Vinasin thực chất đã phá sản" nhưng chỉ mấy hôm sau đã lật lọng: "Vinasin chưa hề phá sản vì tài sản vẫn còn đó".... Còn cái chuyện Bauxit tưởng là "trọng tâm hoá ra lại rất là "râu ria"... Ngoại trừ một đại biểu Dương Trung Quốc, chẳng ai dám "rờ mó" đến cái chủ trương lớn của đảng và nhà nước đã được kí kết và thực hiện từ đời tám hoánh nào rồi!...

Thôi thì, tớ cũng đành bỏ cái đi lạc "trọng tâm" mà chuyển sang các vấn đề nóng hổi khác cho nó khỏi xa rời thực tế!... Để bắt đầu tớ xin kể: về những niềm vui nho nhỏ và những nỗi buồn to đùng của tớ vậy:

MỘT NIỀM VUI NHO NHỎ

GS Michael Douglass.

Đó là chuyện một ông giáo sư người Mĩ dạy về "lập trường vô sản" cho những người... "kiên trì chủ nghĩa Mác Lê" giữa thủ đô Hà Nội. Tên ông ta là Michael Douglas, giáo sư đại học Hawai, uỷ viên trung tâm "nghiên cứu toàn cầu". (Xin bấm vào link này sau đây để đọc toàn văn: Không thể giao Hà Nội cho... "những con cáo" tư vấn)

Trong một cuộc phỏng vấn với tuần tin tức ViệtNamNet, giáo sư M. Douglas, nhân dịp trả lời về vấn đề quy hoạch thủ đô đã đề cập đến một loạt vấn đề mà theo tớ rất chi là "lập trường vô sản". Này nhé:

- Khi nói về vấn đề văn hoá, ông nói y chang những gì đảng đã nói cách đây nửa thế kỉ rồi ông đưa ra những dẫn chứng "ta" đã làm sai như thế nào. Ví dụ: Thành phố Hà Nội mỗi lần ông đến đều mất dần chất Hà Nội và ông khẳng định chỉ có người Hà Nội mới có thể xây dựng được một thủ đô không mất chất thủ đô.

- Ông đưa ra những công trình xây dựng, những nơi vui chơi giải trí thậm chí cả những công viên đã biến thành những nơi chỉ giành cho người giàu, còn người nghèo thì ngay chỗ tập thể thao để hít thở không khí trong lành cũng dần dần bị chiếm dụng.

- Ông đưa ra những hình ảnh tương phản của một xã hội giàu có đối lập với một tầng lớp nghèo khổ bằng hình tượng những toà nhà cao tầng bằng kính, những cửa hàng Gucci, Louis Vuiton với những bộ quần áo và người mẫu sang trọng đối lập với những người đàn bà gồng gánh đội những chiếc nón lúp xúp hết sức nghịch cảnh.

- Đặc biệt ông cảnh báo cho những người quản lí nhà nước về việc ham thích những sự "vĩ đại bề ngoài" bằng những building cao tầng qua những ví dụ có tính chất báo động như: Ở Hàn Quốc, 60.000 căn hộ xây ra chẳng có ai ở, hoặc ở Mĩ, hàng loạt siêu thị đang bị bỏ không, rồi ông đặt vấn đề tại sao lại bỏ chợ mà thay bằng siêu thị, tại sao lại cấm bán hàng rong. Ai là người đến siêu thị? Ai là người phải bán hàng rong?

- Quan trọng nhất là ông khuyên người Việt Nam chớ nên "giao gà cho những con cáo". Nói cách khác, tớ hiểu rằng ông muốn giúp ta khẳng định "ai là bạn, ai là thù" nhất là khi ông đã nhấn mạnh đến vấn đề những con cáo tư vấn họ sẽ chỉ có một lợi ích: Những gì họ không làm được ở nước họ thì họ mang sang Việt Nam tiến hành thậm chí mua đất nông nghiệp bằng giá rẻ (có lẽ ông tế nhị nên chưa đề cập đến vấn đề hoa hồng) rồi xây dựng các dự án miễn là kiếm được lời cũng như khuyến khích những nhà giàu trong nước kiếm chác, ăn theo.

Tóm lại, một niềm vui nho nhỏ tớ tìm ra được trong tuần này để mà cười năm phút, cười cho cái ông giáo sư Mĩ chẳng biết có phải đảng viên đảng cộng sản Mĩ hay không mà ăn nói hệt như một uỷ viên bộ chính trị những năm 50, 60. Trái lại, những nhà lãnh đạo thời nay thì miệng luôn kiên trì chủ nghĩa Mác Lê nin, luôn khẳng định chủ nghĩa xã hội là "khát vọng muôn đời của loài người", là "sự chọn lựa của nhân dân ta" nhưng thực tế lại làm ngược lại: Tất cả để phục vụ người giàu kể cả mấy thước công viên để thở chút không khí trong lành cũng phải trả tiền! Đúng là cười ra nước mắt.

NHỮNG NỖI BUỒN MÊNH MÔNG

- Trong một tuần, nếu chỉ có một niềm vui nho nhỏ thì nỗi buồn của tớ lại mênh mông vô tận khi thấy tiếng nói của lẽ phải bị át giọng không thương tiếc, khi 3000 chữ kí của những cử tri đặc biệt, những cử tri đương chức, những lão thành cách mạng, những người đã vào tù ra tội, đã đổ xương máu, gây dựng nên cái cơ đồ này, không một lần được các cơ quan quyền lực cao nhất của nhà nước trả lời. Trái lại, ngay giữa hội trường quốc hội, các đại biểu ăn lương nhà nước, các tiến sĩ của đảng lại tranh thủ lên án, thậm chí còn thách thức, quy kết, chụp mũ họ một cách láo xược. ví dụ: Đại biểu Đinh La Thăng, uỷ viên Trung Ương đảng, kiêm chủ tịch tập đoàn TVN, đã thẳng thừng tuyên bố: "các đại biểu quốc hội đến đây để nghe chứ không phải để phản biện vì kế hoạch đã được thủ tướng phê duyệt rồi!" hoặc nghiêm trọng hơn nữa là phát biểu của bộ trưởng Vũ Huy Hoàng, tuy không chỉ đích danh ai nhưng gọi một số người phản đối vụ bauxit là "xuyên tạc", "bóp méo", thậm chí "ăn tiền của nước ngoài" (blog t/s Nguyễn Xuân Diện).

- Từ những ý kiến có tính chất đá quả bóng trách nhiệm lên trên như: "Là một cơ quan chính phủ cấp dưới, chúng tôi phải có trách nhiệm thực hiện các chỉ đạo của bộ chính trị, chính phủ, giao nhiệm vụ gì thì chúng tôi cố gắng hoàn tất nhiệm vụ đó!" (thứ trưởng TNMT Bùi Cách Tuyển) đã đe doạ các bậc cha chú cái sự cậy quyền cậy thế của những vị đại biểu quốc hội được trao quyền làm quan mà phát biểu có tính chất "phủ đầu" như thế thì quả là đã lên đến đỉnh điểm của sự "kiêu ngạo cách mạng thời nay"!

- Để khỏi có thêm một Dương Trung Quốc chất vấn và mất công trả lời, lập tức người ta thành lập hẳn một nhóm gọi là "đoàn công tác của quốc hội" đi về Tây Nguyên để thị sát khu vực hồ chứa bùn đỏ do một vị "giáo sư tiến sĩ khoa học, chủ nhiệm uỷ ban khoa học công nghệ và môi trường quốc hội" dẫn đầu. Đoàn này mấy người gồm có những ai, tại sao chưa có yêu cầu như đại biểu Thuyết về việc thành lập phái đoàn kiểm tra Vinasin của quốc hội mà đã bỏ cuộc họp nóng bỏng nhất từ xưa đến nay để kịp ngày chủ nhật 7/11, và đồng loạt trên tất cả các báo lề phải đều có những bài ủng hộ Bauxit. Nào là "công nghệ hiện đại hơn Hungary nhiều", nào là "có xảy ra sự cố thì bùn đỏ cũng không thể thoát ra ngoài được". Nào là: "đã tính hết các chi phí thuế thì trên thị trường thế giới hiện đang 340 USD/tấn. Chỉ cần bán 333 USD thì đã hoà vốn rồi!? (mỗi tấn lãi được 7 USD ???)" - Tuổi trẻ, trang 8, 7/11/2010, đáng kinh ngạc hơn là ông Trần Văn Trạch, kĩ sư luyện kim được thứ trưởng bộ công thương Lê Dương Quang giới thiệu là một chuyên gia hàng đầu về Alumin, sau khi khẳng định các thứ ưu việt về việc ngăn chặn bùn đỏ còn khuyên các nhà báo "không cần phải lo xa chuyện vỡ đập!" và kinh hơn nữa là: "Nếu cho phép bảo đảm với quốc hội, tôi bảo đảm nếu vỡ hồ thì tôi sẵn sàng đi tù!"

- Trả lời cho kiến nghị của hàng ngàn trí thức, trả lời cho đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc đã có hàng loạt những bài báo được ấn nút ra cùng ngày. Hết chuyện!

Tớ lại thấy cái câu tớ viết ở entry trước: "Ký thì tớ ký chứ có hàng vạn người ký đi chẳng nữa thì họ cũng chẳng nghe đâu" đến hôm nay, quả là lại đúng. Thậm chí lần này tớ lại có thêm một nhận định bi quan nữa như sau: 6 ông nghị phản biện và làm nóng "văn hoá nghị trường" có khi chỉ là một động tác xả van xúp páp rồi lập tức được ngay các ông nghị khác đóng vội van lại nhất là các ông nghị tuyệt đối trung thành với nghị quyết của đảng hoặc là các ông nghị chuyên môn phát biểu, ú ớ lập trường vì các vị đều biết cái điều cơ bản mà cả thế giới đều biết: Các vị là những người được đảng tín nhiệm nên đã được cơ cấu vào tận Tây Nguyên, đồng bằng Sông Cửu Long hoặc núi rừng Tây Bắc, để nhân dân ở đó, chẳng biết các vị là ai, cũng phải đi bầu cho các vị! Vậy thì, dù là đảng viên hay dăm ba "quần chúng đại biểu" cũng phải làm gì để cho xứng với lòng tin cậy của đảng chứ! Trừ phi.. từ chối ngay từ đầu cái vinh quang này, hoặc điên rồ mới dám công khai phản đối những chủ trương lớn của đảng. Điều này ông Nguyễn Xuân Phúc, đại diện cho thủ tướng đã tuyên bố trên báo chí: "đừng vì chuyện nhỏ (Vinasin) mà quên đi chuyện lớn". Úi chao ơi! 96.000 tỉ VNĐ mà gọi là "chuyện nhỏ" thì cái miệng quan nên gọi là miệng gì đây?

Chuyện buồn và cú sốc thứ 2 mới toanh: Đó là vụ bắt giữ tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ.

- Tớ buồn nhưng không ngạc nhiên vì chuyện gì đến cũng phải đến. Cù Huy Hà Vũ, đối với các trang mạng toàn cầu, không hề xa lạ. Tất cả các bản phản đối, kiện cáo, vạch tội, phỏng vấn Cù Huy Hà Vũ đều đã công khai Các giấy tờ biên nhận của bưu điện chuyển phát đều được C.H.H.V cẩn thận đưa lên mạng nhiều lần, nhất là trong những cuộc phỏng vấn của các đài và báo chí nước ngoài, ông đều oang oang thẳng thắn bác bỏ cái chủ nghĩa mà 3 đời họ Cù nhà ông theo đuổi. Ông cũng không lựa lời mà vạch trần những "kẻ tội phạm" nằm ngay ở cơ quan quyền lực cao nhất của đảng như: gọi một chủ tịch thành phố lớn nhất nước là "tên". Tôi là người biết ông từ lúc còn nhỏ, làm việc sát cánh với bố ông gần 30 năm trời, dù ông bằng tuổi với con thứ 3 của tôi nhưng tôi phải gọi ông là "ông" vì quả là nước Việt Nam này chỉ có ông là một. Gan ông to bằng cả gan ông trời khi 2 lần kiện thủ tướng. Khi lao đầu vào phản đối và "bao che" cho những người bị chính quyền kết tội dù biết mình chẳng bao giờ đạt được cái mình muốn! Ấy vậy mà tại sao người ta cứ để ông yên trong khi phản đối Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa Trường Sa thì lại đi tù? Rất nhiều dư luận trong và ngoài nước đều cho rằng: ông có cả một bức tường kiên cố che chắn sau lưng... Ông là một "cái loa" phát ngôn cho cả một thế lực đang chống lại những nhà cầm quyền hiện tại? Thậm chí có nhiều người coi ông như cái "hàn thử biểu" để đo độ nóng lạnh trong cuộc đấu tranh nội bộ đảng cộng sản Việt Nam. Ngày nào mà ông chưa bị bắt là ngày ấy đang còn hi vọng vào vấn đề đa nguyên, đa đảng, dân chủ, và công bằng. Thấy giọng điệu của ông ngày càng vững vàng, càng căng cứng, tôi cũng có tí hi vọng.... Ấy vậy mà ngày 6/11/2010, tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ bị bắt trong "tư thế mát mẻ" với một gái điếm tại Sài Gòn, nơi mà ông lên án tàn tệ và gọi người lãnh đạo cao nhất là "tên" này, "tên" kia???...

- Buổi chiều, lại có tin ở trên các báo chí các trang mạng của lề phải và lề trái là ông đã bị bắt vì vi phạm hành chính ở trong phòng khách sạn với một người không phải là vợ nhưng cũng không phải là gái điếm???

- Buổi sáng chủ nhật 07/11 thì báo chí đã đưa ngay lên trang nhất, "ông Cù Huy Hà Vũ bị điều tra về hành vi “chống phá nhà nước”! Thế là từ một cái tội chỉ đáng giá nộp phạt hành chính (chơi đĩ) chỉ trong có 36 tiếng đồng hồ đã trở thành một cái tội “dựa cột” như chơi. Làm sao mà không buồn được khi biết cái sự không hay sẽ xảy ra mà không sao ngăn chặn nổi. Làm sao mà không buồn được nếu việc bắt Cù Huy Hà Vũ lại là sự thắng lợi của một phe nào đó đang muốn triệt tiêu những mầm mống tự do, dân chủ trên đất nước này.

Rồi đây chắc chẳng còn lâu nữa, khi xuống "dưới ấy", gặp bác Cù Huy Cận, tớ sẽ nói với bác ấy một câu tâm tình như sau: “Ai bảo anh cho thằng Vũ nó đi sang các nước tư bản học hành làm gì cho lắm bằng, lắm cấp để nó về, tiêm nhiễm phải cái thứ tự do tư sản, nó “làm loạn” đất nước này?"

Tuesday, November 2, 2010

Phấn đấu ký số 22 BỚ MẤY ÔNG NGHỊ! CẨN THẬN KẺO LẠC TRỌNG TÂM

Phấn đấu ký số 22
 
BỚ MẤY ÔNG NGHỊ! CẨN THẬN KẺO LẠC TRỌNG TÂM ĐẤY !
 
Tớ cũng xuýt nữa bị lạc trọng tâm- Cả hai tuần nay,tớ kiên quyết bám trụ ở cái đề tài “đình chỉ ngay vụ bô-xít Tây Nguyên”,đã được  ngày càng nhiều  nhân vật “không thể đội nón cho họ là phần tử xấu”, là bọn “tự diễn biến” …khi công khai ký tên hưởng ứng! Tớ cũng đặt tên, đánh số cho các entries của tớ  sẽ là 21a,21b và sẽ còn 21c,21d….Thế mà giữa lúc nước sôi lửa bỏng, bỗng dưng bị chen vào những vấn đề “lá cải”chẳng có chết người như vụ “bùn đỏ treo cao” đang bị công khai phản đối này..Nó làm cho không ít các nhà báo,các blogger phải quan tâm lên tiếng ,thậm chí tranh cãi nhau về “mắm tôm thơm hay thối”,mà tớ ,xin lỗi cho là ,…vô bổ! Chính bản thân tớ, khi được những thông tin này cũng đã chồm dậy định lao vào keyboard lên tiếng…Nhưng viết được ít dòng rồi,đau cột sống quá, save nó trên word để mai viết tiếp,…Hôm sau,vào mạng đã thấy hàng loạt bài từ khắp nơi trên thế giới đưa lên bàn mổ cái vấn đề tớ “xuýt đi lạc”  bằng những lý lẽ, phân tích,phán đoán y chang tớ đã soạn thảo trên word! Thế là tớ delete ngay không thương tiếc….Thật vậy :
   1-/Chuyện bắt nóng “cô gái đồ long”ai cũng biết rằng : - đây là một vụ “dùng cà-nông bắn một con chim non”,cốt để răn đe tất cả các blogger VN hãy coi chừng ! vì rất có thể sẽ bị bắt nóng , “khách quan và đúng trình tự pháp luật”về tội “…lợi dụng dân chủ,xâm phạm lợi ích nhà nước,quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức và công dân”(Tuyên bố của tướng công an Lê Quí Ngọ).
   -“Cô gái đồ long”,là người chuyên đi sâu vào mặt trái của các sao,siêu sao,chân dài,các thứ văn nghệ dỏm,văn nghệ bịp,qua các bài viết (với đầy đủ ảnh,vidéo clip) về những chuyện bẩn thỉu có thật trong giới Showbiz mà lại được không ít tờ  báo  “lá cải” tung hô nhưng đã bị blogger này phanh phui đến mức nó hấp dẫn,lôi kéo đến hơn 23.000.000 người đọc (phần lớn là lớp trẻ) đang nuôi mộng trở thành ngôi sao ca nhạc, siêu mẫu ,siêu chân dài mở to mắt ra mà suy nghĩ đến cái kiếp  của“sao có con không cần chồng, “siêu” bị lừa,siêu bị chơi chán rồi bỏ,nữ hoạ sỹ tự cởi chuồng,phơi bầy “đủ lông không lá”với tác phẩm “Bay lên”,”múa cột “ ở Vũng Tầu, nhạc điên của “Đ-L-L”…các cuộc "tình không cho không ,chẳng biếu không" từng đã được “quảng cáo khéo” trên các trang lá cải của khối báo lề phải,những cuộc thay vợ đổi chồng còn hơn giới showbiz của Mỹ v  v..và..v v… Tất cả đều bị Blogger này phanh phui,không e dè….Có nhiều người còn cho Cô Gái Đồ Long là người có thành tích bóc trần cái thị trường văn nghệ  bát nháo  thiệt-giả lẫn lộn hiện nay và là một “chỉ điểm” rất đắc lực cho Ban Tuyên Giao nếu xét thấy cần… dẹp cho đi đúng hướng của Văn nghệ Mác-Xít thì nên dựa vào những tấm ảnh và video đầy sức thuyết phục này.
  -Cuối cùng ai cũng phân tích :Cô gái Đầu Long không hề có ý đồ chính trị gì nhưng cuối cùng nó trở thành “blogger chính trị” cần phải “bắt nóng” vì trót lỡ động tới gia đình của một tướng công an đầy quyền lực, đang lúc vươn tới một vị trí cực cao hơn bây giờ…Đúng?Sai ?Thế nào tớ càng thấy entry tớ viết chưa kịp post lên blog quả là Tớ xuýt chạy theo đuôi một chuyện ruồi bu !...May quá!
    -…Chuyện “dịch sai làm nhục quốc thể” của đĩa hát tiếng Anh “chào mừng 1.000 năm Thăng Long” đến thẹn đỏ mặt những người biết tiếng Anh do Hội Âm Nhạc t/p HCM trân trọng giới thiệu “I inside you after class !” bị đưa lên Internet với đầy đủ tang chứng bằng audio ,chưa hết nóng thì lại tới M/C Lậm văn Sai dịch láo bài phát biểu của một diễn viên Hongkong ,cũng lôi kéo không ít trang mạng vào cuộc….Tớ cũng định viết một bài “Chẳng có gì mà phải ầm ỹ” để bác bỏ cái chuyện nhỏ hơn mắt thỏ này bằng những kiểu “dịch sai không chết ai bao giờ”…Gần đây nhất là dịch sai ,dịch cắt bỏ những lời của ngoại Trưởng Mỹ Hillary Clinton…"có mục đích" Ví dụ : khi bà nói :"Hoa Kỳ vẫn còn quan ngại về việc bắt giữ và kết án những người bất đồng chính kiến ôn hoà,đè nặng lên các nhóm tôn giáo,kiềm chế tự do Internet,bao gồm cả các blogger" ,thì không thấybáo nào đăng ,không thông dịch nào dám dịch tại chỗ trên Tivi mà chỉ thấy "tóm tắt (theo kiểu Lậm văn Sai)những lời ngợi ca về sự tiến bộ nhiều mặt của Việt Nam…Nếu không vào Internet để đọc được nguyên bản bài phát biểu của bà ngoại trưởng của “US Department of State” công bố, thì đố ai biết được  người ta đã dịch sai cố tình hay cắt cúp bài của một đại diện cao nhất cho Tổng Thống Mỹ như thế nào..Càng không được tí ti phấn khởi với những câu "Việt nam sẽ trỏ thành ấn tượng và bền vững hơn nếu như những lợi ích kinh tế đi đôi với những cải tiến về tự do chính trị .."” hoặc “Chúng tôi rất yên tâm qua ý kiến của thủ tướng và phó thủ tướng-bộ trưởng bộ ngoại giao rằng họ muốn cam kết với Hoa kỳ về các vấn đề này,rằng họ muốn nghe từ chúng tôi về quan điểm của chúng tôi về vấn đề này...." ,khi bà đặt vấn đề nhân quyền với các nhà cầm quyền VN  ….”Tất cả những lời hay,ý đẹp đó đều bị dịch sai kiểu Lậm văn Sai và bị cắt không ngại ngần..,thương tiếc.
   Vậy thì ,dịch sai tiếng Anh trong “Tình ca 1.000 năm Thăng Long” hoặc “dịch phịa”của Lậm văn Sai có thấm tháp gì khi dịch sai hoặc "dịch phịa", hoặc cắt cúp những lời nói của những nhân vật như Obama,Hillary,( thậm chí “dịch” sai cả tiếng Việt sang…tiếng Việt (!) bài nói  của một nhân vật lãnh đạo  quan trọng (đã lỡ phát ra rồi không thu lại được nữa) thì…có gì đâu mà ầm ỹ…Đúng là như vậy !nên dù đã viết ,tớ cũng chỉ post lên những ý kiến “ruồi bu”chính  của chính tớ mà thôi!
VẬY TRỌNG TÂM BÂY GIỜ LÀ CÁI GÌ.?-
     Hai hôm nay,tớ chờ đợi cái vấn đề trọng tâm sẽ được đặt lên bàn quốc hội sẽ diễn ra như thế nào đây để kiểm nghiệm lại cái sự nghi ngờ cố hữu của tớ là :Dù 1,2,3…,thâm chí vài ba vạn ngàn người, tiếng tăm khắp nước và trên thế giới đi nữa  có ký “xin đình chỉ ngay” cái dự án  bô-xịt chết người này cũng sẽ chẳng đi đến đâu. Vậy mà :
   Qua hai ngày chất vấn quốc hội lại bị kéo vào cái  truyện  gần như đã rõ như ban ngày Vụ con tầu đắm Vinashin.!Các nghị sỹ hăng hái nhất cũng mạnh mẽ lên tiếng đòi lập ban thanh tra của quốc hội điều tra về các  cá  nhân chịu trách nhiệm về cuộc phá sản và đổ nợ chưa từng có của một tập đoàn kinh tế nhà nước.Hăng hái và mạnh bạo hơn là đề nghị “tạm thời đình chỉ”công tác của những ai có dính líu tới vụ này để tiện cho việc điều tra, của một ban điều tra của Quốc hội !Liều mạng hơn là đề nghị các vị dính líu,bao che,cho phép hoặc cản trở thanh tra hãy có văn hoá từ chức…Lại một dịp để những người chuyên ngợi ca chính phủ lên tiếng,thậm chí bác bỏ những ý kiến mạnh bạo vừa mới mở miệng…Không thấy một ai đả động đến bô-xít,bộ-xịt gì…Trái lại đại biểu kiêm bộ trưởng Tài Nguyên môi trường Phạm khôi Nguyên lại tranh thủ “chặn đầu” ngay bằng một bài (dài quá 7 phút qui định) là “bảo đảm không thể xảy ra sự cố bùn đỏ như Hung ga-ry được vì đã có 21 nhà khoa học,viện sỹ đầu ngành, giáo-sư nhiều kinh nghiệm đã đi thăm (có quay phim đàng hoàng) tận bên Brazil và….Trung Quốc về và lần này thì …không có chuyện “bảo đảm trên lý thuyết” nữa! Đến hết giờ chất vấn buổi sáng,mới có đại biểu Dương Trung Quốc ,như bị kê tủ đứng vào mồm,đặt lên bàn vấn đề bô-xít với rất ít lời lẽ thuyết phục hoặc trích dẫn những ý kiến của những nhà nọ,nhà kia đã bác bỏ dự án này trước khi đặt bút ký, ..mà ông thì….không ký vì ông đã gửi thư riêng và…  nhân danh đại biểu quốc hội sẽ trực tiếp đặt vấn đề công khai trước toàn thể quốc hội, “cơ quan lãnh đạo cao nhất của toàn dân”.
    Và… hai ngày chất vấn đã chấm hết mà một vấn đề đang bị quan ngại của dư luận nhất hiện nay thế là bị cái vấn đề Vinashin chiếm hết thời gian!...Tại sao? Do ai?đến bao giờ vấn đề chết người cho chúng ta,cho con cháu chúng ta,cho an ninh và sống còn của đất nước này lại được luận bàn dân chủ, công khai đây? trong khi các ông nghị hăng hái nhất lần này khó mà được cơ cấu lại vào"quốc hội của Đảng' khoá tới ?
    Tớ chợt nghĩ tới một chuyện nhỏ như sau: Có một nhà kia,bị kẻ trộm vào nhà giắt đi mất vài con trâu ,bò,….Trong lúc đó có một “kẻ lạ” đang ngồi trên mái nhà mình cưa một quả bom lấy thuốc súng!...Thế mà…cả gia đình cứ tìm hiểu làm sao mà mình mất bò,ai ăn  trộm bò ….còn cái quả bom đang cưa ken két trên mái nhà thì coi như không có!
     Và tớ bỗng ngộ ra rằng :Rõ ràng các ông đã bị lái đi mất trọng tâm rồi ới các ông nghị ơi !
     Và tớ cũng thấy cái sự bi quan-nghi ngờ của tớ lần này có thể lại ĐÚNG.

PS:
Ai đọc thì đọc mau kẻo 15000 tay máy tính thượng thặng đã được huy động để phá hết tài sản tâm huyết của những người "siêu vi tính" như anhbasam và Trương duy Nhất .Thế thì cái "tay mơ blogger"như tớ chắc cũng chẳng tồn tại được lâu.Mong các bạn ai thương tớ hãy cóp-py lại dùm kẻo lại mất sạch lần thứ ba mất.

http://tohair.multiply.com/journal/item/23