Saturday, January 29, 2011

Phấn đấu ký số35: NGỌN ĐUỐC SANG ABOUZIZI CÓ TOẢ SÁNG NỔI Ở VIỆT NAM?

NGỌN ĐUỐC SANG ABOUZIZI CÓ TOẢ SÁNG NỔI Ở VIỆT NAM?

     Đây là đề tài tranh cãi giữa tớ và hai ông bạn già còn sót lại  nhân ngày gặp gỡ cuối năm thường niên tại ngay nhà tớ.Trước còn có 7 ,8 người .Năm nay chỉ còn vẻn vẹn có 3. Tất cả đều "xếp bút nghiên lên đường tranh đấu" từ những ngày cách mạng mùa thu ,đã kinh qua đủ mùi vinh quang và cay đắng ,đã từng là đảng viên Đảng lao Động và đều cùng quan điểm với những nhận thức "mới" của mấy ông Nguyễn Văn An và Trần Phương....về sự sai lầm trong việc lựa chọn đường đi không đến :XHCN!Nhưng anh thì nói ra miệng, viết lên blog, anh thì chỉ ngồi thở dài, tức quá thì...chửi đổng .Tuy nhiên ,nhờ con cháu cài đặt sẵn chỉ cần mở máy ,click vài phát vào boomark hoặc favorites là có thể thoát khỏi cảnh mù tịt thông tin suốt gần 70 năm trời!Có một đặc điểm giống nhau là cả 3 đều "bị" trên 10 năm nhồi nhét văn hoá Tây nên anh nào anh ấy hễ vào mạng là click ngay vào mấy tờ Le Monde ,Le Figaro ,Le Nouvel Observateur ,Le point ...nên tin tức đều nắm khá chính xác ! Mở màn...
Cựu CB T-Cái "thằng Tuổi Trẻ" chuyên đưa tin bóp méo !Mohamed Bouazizi đâu chỉ là một người "bán hàng rong" Anh ta là một sinh viên đã tốt nghiệp đàng hoàng nhưng không kiếm được việc làm phải đẩy xe bán rau,củ...kiếm sống.Lần này bị cảnh sát tịch thu cả xe lẫn tiền (y như bên ta làm sạch đường phố),uất ức quá anh ta mới phải tự thiêu chứ đâu cứ tự thiêu khơi khơi như báo ta đưa!Chắc có lẽ họ sợ ảnh hưởng đến tư tưởng của sinh viên đang học và đang thất nghiệp xứ ta chắc !
-
Cụ cựu Vụ Trưởng về hưu Q- Mà cũng lạ !Chỉ cần một cái chết đã khơi dậy được căm thù bè lũ Ben Ali của cả triệu người ,kể cả cảnh sát ,quân đội khiến vợ chồng con cái phải cuốn gọi chạy trốn ra nước ngoài!
Tớ-Đây ! đây! Nói có sách mách có chứng.Xin đọc trên tờ Figaro hôm nay cái lòng tham lam vô độ của 2 "gia đình" (hiểu theo kiểu các gia đình trùm Mafia)  Ben Ali và Leila Trabesli .Bọn chúng chia nhau của cải bằng mấy cách : a/ dàn dựng những sắp xếp kinh tế dỏm (thj trường chứng khoán ,thị trường ngoại hối ).... b/lợi dụng 10 năm "tư nhân hoá"(1990-2000),chuyển tất cả các nhà máy xí nghiệp, bất động sản vào tay 2 gia đình xui gia .
c-/Riêng bất động sản trong nước và nước ngoài ,con số do chính vợ Ben Ali cai quản cũng lên đến hàng chục tỉ đô-la .Con rể  Heidi Jelani (Ben Ali không có con trai) vừa là thượng nghị sỹ vừa là chủ tịch "công đoàn...các doanh nhân" của chính các doanh nghiệp gia đình hai dòng họ!..Theo tài liệu "Con bạch tuộc Ben Ali bị phanh thây" của Béatrice Hibou thì tất cả mọi nguồn kinh tế của nước Tuinisie đều bị các vòi bạch tuộc này hút hết và chuyển ra nước ngoài !Không một lo toan (dù là mị dân) cho đời sống cùng cực của người dân,kể cả chăm lo cho lực lượng quân đội ,an ninh bảo vệ cho cái thể chế mafia gia đình trị của mình! Hậu quả là sau một vài hành động chống trả  yếu ớt ,tất cả  đều ủng hộ cách mạng do Bouazizi thổi bùng lên!
Cụ CCB- Nghĩa là chẳng ai lãnh đạo cả mà thành?
 Cụ vụ trưởng- Vì thế cho nên lại bọn tay chân, phe cánh cũ nhảy ra lập "chính phủ cách mạng mới"!Khéo rồi tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa!
Cụ C.V.T-Nhưng nhân dân đâu có bị lừa .Họ đòi đuổi cổ hết những bọn tay chân bộ trưởng, thủ tướng của chế độ cũ nếu không tiếp tục biểu tình...Đặc biệt lần này có dịp  Tuổi Trẻ Tuinisie tập hợp nhau lại để đòi lại "tuổi trẻ bị Ben Ali ăn cắp" và giới báo chí được quyền mở miệng nói lên sự thối nát của chế độ gia đình trị Ben Ali ...
Tớ- Đây ! đây !Tin mới toe này :!Chính phủ chuyển tiếp cho đến khi tổng tuyển cử gồm có 12 mới và 10 cũ .Đặc biệt được giữ lại là những người có trình độ,bằng cấp  ,điển hình là giáo sư y khoa đại học Habiba Zihi ,60 tuổi.Còn lại đều là những khoa bảng doanh nhân Tuinisie thành đạt... ở nước ...ngoài ,thậm chí sinh ra ở nước ngoài ,đặc biệt là Pháp và Ma-rốc.Có tên tuổi ,nghề nghệp cả đây,nhưng thôi !đọc lên mất thời giờ nên cứ gọi là "Tuy-ni- kiều"có dịp trở về xây dựng đất nước là 6 người !
 C.N.V.T-Kể ra cũng tạm được.Nhưng chả hiểu nhiều "Tuý- kiều" liệu có thật là tốt cho đất nước hay không ?Tỉ dụ như ở Việt nam ,bây giờ bỗng có một đ/c Việt Kiều yêu nước nào ,5,7 bằng tiến sỹ ,giám đốc cả loạt xí nghiệp thành đạt nước ngoài về xin ứng cử quốc hội để được góp sức xây dựng một bộ nào đó như tài nguyên và môi trường chẳng  hạn, thì..rắc rối to ấy chứ!.
Tớ-Thôi đi cụ ơi!Đang chuyện thế giới ,cụ lại ngoặt sang chuyện trong nước !"Cái nước ta nó chẳng giống ai bất cứ cái gì" nên mọi ví von đều vô duyên và vô bổ!Tỉ như cái chuyện tự thiêu ấy!Đã có không biết bao nhiêu bài viết trên báo chí, trên các trang mạng về cái "thế cờ domino",thậm chí có cả những bài khảng định "Tuinisie hôm qua, Ai-cập hôm nay, Việt Nam ngày mai"hoặc "Việt Nam sẽ là Tuisie ngày mai"(?),hoặc "Ngọn lửa Bouazizi sẽ cháy sáng ở Việt Nam" (sic).Cứ như là chỉ cần một ai đó ,tôi hoặc cụ chẳng hạn,ra giữa toà đốc lý Sai-gòn mà tự thiêu ....thì ngay ngày hôm sau 700 tờ báo sẽ đồng loạt đưa tin "Có một lão già điên ,bị vợ con hắt hủi nên đã tự thiêu" hoặc tệ hơn là :"Một người không rõ căn cước đã bị phóng hoả đốt giữa đường-Có thể là một vụ thanh toán nhau giữa các băng đảng...!" "....Rồi thì mọi chuyện lại bình yên, ổn định trôi qua ,y như vụ tự thiêu ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng, vụ ở Nghệ An năm nào....Một cái chết chẳng đưa lại cái gì ở một đất nước mà "vào đồn C.A thí sống ,ra đồn chỉ còn  là cai xác chết" cũng chỉ rùm beng lên được vài ngày rồi sau đó tất cả lại trở về như không hề có ai chết cả !"Cái nước mình nó thế!"Ông giáo sư H.N.Hiến đã đúc kết rất là thực tế.Tôi thì xin thêm :"Cái chết ở xứ này chẳng làm mủi lòng ai vì đã quá quen với sự chết  rồi!" Cho nên chẳng dại gì mà chết!Cụ La Fontaine đã dạy "Plutôt souffrir que de mourir"(Đớn đau còn hơn là chết).Em thì xin sống để được hưởng cái mà Đảng ta đã hứa :Xã hội dân chủ công bằng văn minh !Đứa nào nói láo, lam sai ,làm ngược lại là em đưa thẳng lên tờ báo riêng của em gọi là bờ-lốc !Chống lại em là chống lại những gì Đảng đã hứa bằng giấy trắng mực đen với toàn dân đấy chứ lị !
Cụ C.C.B- Ừ nhỉ!Lão này xem ra cũng có lý.Nếu tự thiêu mà đạt được những gì dân Tuinisie đạt được thì có lẽ những đoàn thể ,những giáo hội có thừa truyền thống tử vì đạo ,thừa kinh nghiệm tự thiêu ,họ đã làm từ khuya rồi !Đâu phải chờ lửa lan tới từ xứ Tuinisie xa xôi kia!
Tớ-Trừ trường hợp,chính 22 vị não thành và cả nguyên chủ tịch quốc hội N.V.An đồng loạt tự thiêu thì may ra....tớ cũng xin xung phong tình nguyện!
Cụ N.V.T-Nói phét! Tiêm một phát cũng co rúm co ró, nhắm mắt nhắm mũi như lợn sắp bị chọc tiết!Thế mà đòi tự thiêu!
Tớ-Tự thiêu cũng đau à? Thế thì "em chã".Xin nhường các bác não nề... à quên các bác phản biện "não thành!"....

Chuyện "tếu" của ba anh già "hồi xuân chiến đấu" đến đây bị cắt ngang bởi lời bà xã :"Xin mời các ông cầm đũa  để... về cho kịp kẻo... kẹt xe!"!

Phấn đấu ký số 34: NGƯỜI TA THẮNG LỢI CÒN TỚ …TỰ KIỂM ĐIỂM !

Phấn đấu ký số 34

                NGƯỜI TA THẮNG LỢI
CÒN TỚ …TỰ KIỂM ĐIỂM !

  Vậy là 87 triệu dân Việt Nam đã biết những ai sẽ là “vua tập thể “dắt dẫn mình đi đến tương lai tươi sáng, nơi khát vọng muôn đời của tỉ tỉ con người bởi cái kim chỉ nam đến từ …nước…Đức, nước Nga !

  Vậy là khắp nơi người ta ăn mừng thành công tốt đẹp của Đảng Ta, nhờ kiên trì đi theo  đường lối Tây, mà có nhiều triển vọng đem đến cho mỗi dân ta tính theo đầu người (trên giấy tờ) “những” 2.000 USD trong 5 năm nữa!

   Vậy là Ai là Ai? Ai làm gì? Ai to nhất? to vừa? Ai sẽ về nhà vui thú điền viên bạc tiền như nước? Ai sẽ nắm chính quyền? Ai nắm quốc hội? Thậm chí Bộ Trưởng nào còn mấy tháng nữa cần phải ….phấn đấu sao cho “có lời nhất” trước khi bàn giao cái mớ yếu kém, bùng nhùng, bất lực mà mình không thể hoàn thành được cho người kế tiếp…
Tất cả đều được “lộ diện anh hùng” từ hôm danh sách 200 vị “đỉnh cao trí tuệ” bậc nhất Việt Nam được công khai hoá! Chẳng cần chờ đến “tháng 5 phấn khởi đi bầu” mới biết được Ông Nguyên- Môi trường, ông Phúc-Đầu Tư, ông Triệu-Y Tế …vv…lần này sẽ “thôi giữ chức"! Các “thế lực thù địch” gồm cả Đài, báo chí, các trang web nước ngoài, các blog lề trái phỏng đoán đều trúng phóc 99,9% do các thông tin “rò rỉ cố ý” cốt  để nghe ngóng dư luận và uốn nắn những người có quyền bỏ phiếu nếu có tí ti ý đồ đi chệch hướng chỉ đạo của các “vua tập thể khoá X”, khoá cha mẹ của khoá XI !....

   Vậy là bài hát Tây lời Ta nghe lơ lớ “L’internationale” đã từ lâu tắt tiếng lại vang lên hùng dũng “Vùng lên! hời các nô-lề ờ thế ê-giàn!” (viết theo đúng âm điệu nên lời ta nó sai dấu nghe đến..khổ tai) đã lâu lắm rồi tắt tiếng trên trái đất bỗng lại vang lên trên làn sóng phát thanh và truyền hình  gửi đi toàn thế giới lời cảnh báo cho bọn tư bản dãy chết biết là “Đấu tranh này là trận cuối cùng “ là “lành té-nài ò na-ờ ơ ơ ớ sẽ la xà hôi tương lai!” đang trong thời kỳ quá độ rồi! Chúng mày sợ chưa?

         Vậy là…mà thôi! cứ cái đà học tập thầy Nguyễn Công Hoan hồi “cua suýp” (1940) của tớ thế này thì tớ cứ còn ong ỏng tuôn ra đến …tết con mèo này cũng chẳng hết nữa, cho nên tớ xin đi vào phần :
          
TỚ TỰ KIỂM ĐIỂM SAU ĐẠI HỘI XI CỦA CÁC ÔNG ẤY
    
Chắc có nhiều bạn phải thắc mắc mà nói rằng: ”Vô duyên cái lão già lẩm cẩm này! Đại hội của người ta, người ta còn tự kiểm điểm qua qúyt, mắc mớ gì đến mình, một quần chúng hạng…“có vấn đề “mà phải tự kiểm điểm"?
    
Xin thưa!

Chính cái Đại Hội này đã đưa tớ tới những cái phút chao đảo về “lạp xường” đúng với bản chất không hề thay đổi của một anh “tạch tạch xè”. Nhất là, đúng ngày khai mạc Đ H X I (11/1/2011), blog tớ bị treo cái biển Tần Thuỷ Hoàng lần thứ 3!…và… kết quả”thành công to lớn” của Đại Hội với cái danh sách 200 vị trúng… “chọn lựa” vào những cơ quan quyền lực cao nhất nước đã làm tớ thấy chán ngán chẳng còn muốn mở miệng làm gì nữa.. . Mệt quá rồi! Chả đi đến đâu! Đối thoại với những bức tường, đánh nhau với cối xay gió mãi, chẳng nên cơm nên cháo gì! Đâu vẫn vào đấy! Đọc một đoạn trong Nghị quyết Đại Hội mà chỉ còn biết lắc đầu thở dài cho sự tự kiêu, tự mãn đến ngạo mạn, không coi ai ra cái hạt cát, hạt bụi gì! 
Đọc thử lại một mẩu coi nhé: “Đại Hội X ứng phó có kết quả trước những diễn biến phức tạp của kinh tế thế giới và trong nước (sic)…..đời sống của nhân dân tiếp tục được cải thiện” (những ai được?), chính trị xã hội ổn định, quốc phòng an ninh được tăng cường (hãy cứ đọc 7 tờ báo Công An thì thấy ổn định ra sao), độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ được giữ vững…(không một nửa chữ động đến những vụ” tầu lạ”, những vụ báo chí, ”học giả nước lạ” khẳng định “nước Việt là thuộc quốc không thể tranh cãi của thiên triều”, là Lý công Uẩn là người Phúc Kiến và gần đây nhất là đòi lấy lại luôn cả Bạch Long Vĩ!)...v. v...và v.v...

            Những lời lẽ coi thiên hạ như… đồ ngu hết đó, làm sao một người quan tâm đến thời cuộc (và, ...thú thật với các bạn), vẫn còn đôi chút hy vọng vào một sự “tiến bộ” nào đó trong đường lối của họ...như tớ chịu nổi??? (nhất là khi thấy có sự lên tiếng mạnh mẽ của các vị cách mạng lão thành, tướng tá lừng danh,”anh hùng đánh đấm”... phủ nhận, thậm chí lên án dự thảo lần này bằng những lời lẽ chống Mác Lenin, chống chủ nghĩa xã hội thẳng thừng nhất….nhưng...đều bị coi như không có, coi như ”chó sủa mặc chó đoàn tao cứ đi” hoặc bị coi như có ý đồ xấu, muốn phá hoại, lật đổ,…)
    Và …mặc kệ! Cứ lấy ông Mác-ông Lê làm tổ sư, cứ không cần đa nguyên đa đảng và cứ vừa làm vừa học (vì chưa có tiền lệ! -lời TBT Nông Đúc Mạnh) đi lên XHCN (chưa thấy chưa có bao giờ)…tiến tới cộng sản chủ nghĩa, muốn làm bao nhiêu, muốn ăn bao nhiêu được tuốt!

      Tóm lại, mọi ý kiến đều bị bỏ ngoài tai, bị lên án, y hệt các lần góp ý trước, chẳng có một cái gì có thể lay chuyển được bốn kiên định của mấy ông Mác-Lê thứ thiệt (mà người già nhất khoá này là ông Trọng, khi tớ đi Vệ Quốc Đoàn ông ta mới ra đời được có đúng một năm!) 
Chả hiểu cái gien Mác Lê của các ông này nó được di truyền từ đâu? Được biết có nhiều ông sống trong vùng “tề”suốt những năm chúng tớ gối đất nằm sương, cả hai thời kỳ chiến tranh.Vậy mà bây giờ sao các ông ấy giác ngộ cách mạng vô sản, giác ngộ quốc hữu hoá tư liệu sản xuất, sẵn sàng quyết tử để chủ nghĩa Mác-Lê quyết sinh như thế không biết?

       Cho đến hôm nay, sau khi: 

      - Theo dõi những phản ứng tích cực, tiêu cực, nửa vời (ỡm ờ, chẳng ra khen, chẳng ra chê) của dư luận trong nước.

     - Theo dõi sự “im lặng đáng chán” của mấy ông “não thành”, các ông tướng tá về hưu…, những người mà tớ muốn dựa vào uy tín (nếu còn) của họ để “phân hoá” hàng ngũ những người đang và sắp nắm quyền có thể làm “một cái gì đó” (dù chỉ là tranh cãi, đặt lên bàn những vấn đề nóng bỏng như sửa một luật tư hữu đất đai hoặc tự do báo chí, đa nguyên, đa đảng…ở ngay trong nội bộ các ông ấy thôi  ).

Thì cuối cùng tớ thấy: MỌI ĐIỀU HY VỌNG NHỎ NHOI CỦA TỚ ĐỀU LÀ HƯ ẢO, HƯ ẢO TUỐT!

     TỚ THÀNH THẬT CẢM ƠN MỘT FRIENDS ĐÃ GÓP Ý CHO TỚ: Bác đã có lần viết trên một entry là: Chỉ khi nào bên Tầu họ có thay đổi thì bên ta mới thay đổi. Sao lần này bác lại hy vọng hão thế? Đời nào họ chịu bỏ cái quyền lực đem lại cho họ cả núi vàng, bạc, châu báu, đô-la ăn đến 10 đời không hết! Thậm chí có bạn còn lên án tớ: “Hay là bác lại định cho mọi người ăn một cái bánh vẽ!”

   Riêng cái ý tưởng “Chán quá rồi! Tết này báo cáo nghỉ chơi thôi!” thì Nhà báo Lê Phú Khải đến tận nhà mà cảnh cáo:”Không được! Anh mà tuyên bố như thế sẽ bị lớp trẻ nó coi thường! ”Phải học tập Lê Thị Công Nhân: Dù còn một mình tôi, tôi cũng tiếp tục đấu tranh!...

     Không hẹn mà nên, 4, 5 ông bạn già cựu chiến binh gọi điện phê bình và gợi ý: ”Có mệt thật thì cứ lẳng lặng mà rút lui, tuyên bố của ông, Đàn Chim Việt nó tung lên mạng toàn cầu rồi đó!
     Thế là, nhân dịp được động viên bởi ba cái blog mới do bạn bè khắp nơi “xây” sẵn và trao chìa khoá cho, tớ vội vàng mở đầu bằng Notes “cảm ơn các bạn tôi xin hứa, còn một hơi thở, tôi cũng xin cố gắng…”
       Quả là tình bạn, tình “đồng chí đúng nghĩa” đến tận cuối đời vẫn giúp tớ đứng dậy và thúc giục tớ cần tự kiểm điểm về những giây phút “mất lạp xường” của tớ như trên.
        
VÀ ĐÂY LÀ NHỮNG GÌ TỚ HỨA SẼ PHÁT HIỆN Ở ENTRY 33:

Lần này, tuy Đại Hội XI Vũ Như Cẫn nhưng đào sâu và suy nghĩ chẳng cần sâu cũng thấy có khá nhiều điều...”Lạ” có thể làm đề tài cho các nhà bình luận chính trị, các nhà Việt Nam học kiểu Carl Thayer….Đó là:

1-   Tính tập trung dân chủ hết sức cao (nghĩa là: trên bảo sao dưới làm vậy. Ví dụ:
a / Bầu 175 chính thức, 25 dự khuyết thì chỉ cần một lần đầu đã trúng phóc! 
b/ Theo chỉ đạọ của Bộ Chính Trị Khoá X thì 1/3 là nguời mới thôi còn lại 2/3 là cũ cũng trúng khuýp; Tất cả chỉ có 43 ông mới nhưng tất cả 25 ông dự khuyết cũng đều…mới cả. Vậy thì: 68 ông mới cũng xêm xêm 1/3 đấy chứ. Chỉ phải cái thiệt thòi là không được biểu quyết giơ tay về các vấn đề sẽ thảo luận mà thôi! Khéo thật.

2- Chỉ tiêu trẻ hoá, thêm nữ, cũng cực kỳ đạt yêu cầu: Chỉ phải cái tội: Đạt yêu cầu về nữ thì lại không trẻ. Hầu hết đều ở tuổi bà…và nếu là công nhân viên bình thường thì đã lĩnh sổ hưu từ khuya! (55). Điển hình là bà Hà thị Khiết đã vượt qua tuổi lục tuần, các bà Tòng thị Phóng, Kim Ngân đều qua tuổi “nhận sổ hưu”. Chỉ có bà Nguyễn thị Kim Tiến, 52 tuổi, thứ trưởng bộ y tế, vì chắc chắn phải …”đổi gác” cho ông Triệu nên còn đủ tiêu chuẩn “nữ còn giá trị xử dụng”.

3- Cái chủ trương trẻ hoá là thế nào thì tớ không rõ nhưng xem đi xem lại  toàn bộ danh sách Trung Ương lần này,ngoài ông (hay anh nhỉ) Nông Quốc Tuấn 48 tuổi và tác giả” Bé bé bằng bông” Đào Ngọc Dung 49 ra, tất tật đều trong hàng ngũ U70, U60 cả! Vậy thì có lẽ phải như tớ mới thực sự già chắc!

    4- Có một điều lạ là: Trong hàng ngũ Trung Ương Mới, có tới 43 ông “lấy lên” từ bí thư các tỉnh! Ma mới liệu có bị ma cũ át giọng hay là một cuộc chia chác quyền lợi ở những nơi mà các sứ quân đã quá làm mất lòng dân?

  5- Số lượng T.Ư.U.V lần này ở các lực lượng võ trang có nhiều điều ”lạ”. 
Trong số 18 UVTW bên Quân Đội và 8 bên Công An thì gần như là các gương mặt mới. Những người nắm công cụ đắc lực nhất của vô sản chuyên chính nay đều giao vào tay nhiều gương mặt mới toe, hầu hết đều là U50, 60 nghĩa là chưa một ngày vung gươm ra sa trường! Báo hiệu điều gì nhỉ?

 6- Các uỷ viên TW phụ trách Tuyên Giáo gồm cả Xuất Bản và Báo chí lần naỳ cũng được tăng thêm quân số trong hàng ngũ TW. Riêng Bộ Chính Trị đã có 2 người phụ trách cái mảng rất khó nắm bắt là tư tưởng này….
  7- Chẳng hiểu ông trời hay ông người nào sắp xếp mà tứ trụ triều đình như tin nội bộ rò rỉ một cách cố ý thi đều có bốn cái tên rất chi là ….kiêu hãnh! Đó là……..HÙNG-DŨNG-SANG-TRỌNG! Lạ thiệt!?

         Còn khối điều tớ phát hiện ra rất “lạ”và có thể viết những entries khá lý thú và bổ ích. Các bạn suy ngẫm mà coi! Tuy nhiên hãy tạm dừng nơi đây. Gọi là có tín hiệu báo cho mọi người: TỚ CHƯA NGHỈ CHƠI  ĐÂU!

Tớ không đến nỗi như ai kia:

Tuyên bố tưởng như En-Xin
Khi bị hù doạ thì im như tờ !
Hàng thần quan khách ngẩn ngơ
Vỗ tay cũng dở, bỏ về không xong.

 Mấy câu văn vần này tặng ai chắc các bạn đã biết./.

Monday, January 17, 2011

PHẤN ĐẤU KÝ SỐ 33: NÓI CHUYỆN TRỰC TIẾP VỚI “LỰC LƯỢNG THÙ ĐỊCH”

PHẤN ĐẤU KÝ SỐ 33

   NÓI CHUYỆN TRỰC TIẾP VỚI “LỰC LƯỢNG THÙ ĐỊCH”

      Cái cụm từ “lực lượng thù địch” này ,nếu cách đây mấy tháng tuy được nghe, được đọc mỗi ngày  hàng trăm lần trên báo ,trên Đài của Đảng-Nhà nước, nhưng nó luôn … không rõ địa chỉ. Nó có thể chẳng là ai nhưng cũng có thể là anh ,là chị , là tôi là cả ông… nguyên Uỷ viên Bộ Chính Trị ,nguyên Thủ Tướng….thì từ hôm tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ bị bắt và bị truy tố về tội “liên hệ với các lực lượng thù địch nước ngoài để phát biểu những ý kiến chống đối nhằm lật đổ nhà nước” (*)thì địa chỉ đã rõ !Đó là các đài phát thanh nước ngoài đã tiếp tay cho Cù Huy Hà Vũ định lật đổ nhà nước!

    Ấy vậy mà chỉ trong có một tuần, trước khi khai mạc đại hội Đảng lần thứ XI, tớ “bị” tới bốn đài “thù địch” phỏng vấn. Thú thật, lúc đầu tớ cũng hơi ngại vì biết đâu  có ông nào đó nổi hứng lên xếp tớ  vào loại Cù Huy Hà Vũ thì chắc… đi đứt phen này. Nhưng sau nghĩ lại, tớ tự  khẳng định:

         1) Dứt khoát đây không phải “lực lượng thù địch” vì:

a) Chẳng có lí do gì đang an cư lạc nghiệp, đang có một đời sống ấm no ,lên xe ,xuống ngựa ở   cương vị một công dân nước ngoài với đầy đủ các quyền lợi dân chủ, tự do ,nhân quyền, hà cớ gì họ phải bỏ công sức tiền của ra để làm cái việc mà chính rất nhiều các nhân sĩ, trí thức, lão thành cách mạng đang tiến hành ở trong nước ?

b)Lực lượng thù địch gì mà chỉ một năm 2010 thôi đã gửi về nước tới bảy tỷ ÚSD ? Để làm hư hỏng , mua chuộc bà con mình trong nước chắc?

         2-/Dứt khoát đây là những người muốn tranh đấu cho một nước Việt Nam không xã hội chủ nghĩa ,không theo “kim chỉ nam”của hai ông “Tây râu xồm đầu hói”đã bị toàn thế giới vứt vào sọt rác lịch sử từ những năm 80 của thế kỷ trước rồi.Chẳng có ai muốn làm Al Queda về quê nhà đặt bom khủng bố, chẳng có ai định gom tiền mua vũ khí về nước lập chiến khu chống lại Nhà nước này cả !

         3-/Đây chính là những “khúc ruột ngàn dặm”,là đối tượng cần vận động theo nghị quyết 36 mà gọi họ là lực lượng thù địch thì rất…. “vô chính trị”vì vô tình đã đẩy họ sang hàng ngũ của những kẻ thù ,là lẫn lộn giữa bạn- thù , địch-ta .Rất nguy hiểm!
       Và tớ quyết định cứ trả lời tất tần tật .Có những cái tên như R.F.A thì tớ đã biết. Còn vài ba cái Đài như “Cánh đồng Mây” (Texas) ,Tiếng nói nước tôi”(Houston), Đàn chim Việt…thì thuở bé đến giờ tớ chưa  được nghe bao giờ .Tớ đều trả lời “thẳng ruột ngựa”,”có gì nói nấy”,”biết gì nói nấy”, mong cung cấp cho họ những “thực tế mà tớ có” thậm chí góp ý về những nhận định quá ư “nóng vội”, “lạc quan tếu” mà  không ít người trong số họ đã mắc phải.

               Chẳng biết họ có phát,có in đầy đủ không ,tớ xin tóm tắt những ý chính mà tớ  đã đối thoại cùng những “Lực lượng thù địch” này thành một entry nóng hổi như sau:

-LLTĐ: Xin Cụ (bác,ông,chú) cho biết suy nghĩ về Đại Hội Đảng lần thư XI này? Theo cụ,sẽ có gì mới ?
-TỚ: Ô hay! Sao bạn lại hỏi tôi về điều này .Đại Hội đâu phải của  tôi! Đại Hội của các ông ấy thì phải hỏi các ông ấy chứ !
-LLTĐ: Dù sao bác cũng là người đã có thời vào Đảng có ít nhiều kinh nghiệm và có nhiều bài viết về những diễn biến thời cuộc trong nước rất được nhiều bạn đọc ở nước ngoài quan tâm .Chẳng lẽ bác không có suy nghĩ gì ,mong đợi gì ở Đại Hội Đảng XI này?
-TỚ: (hơi bi)Ừ…à..kinh nghiệm hả?...Ừ tớ có kinh nghiệm là …là…Chẳng có gì !nghĩa là vẫn như cũ thôi! Thật tình, trừ Đại Hội lần I họp ở một cái sân vận động nào đó ở bên Tầu thì tớ không biết . Đại hội 2, 3 , 4 , 5 , 6,7,8 ,9,10…tớ đều thấy mỗi lần Đại Hội đều nhằm mục đích duy nhất :thay đổi một số nhân vật tối cao (mà ông Nguyễn văn An,nguyên uỷ viên Bộ Chính Trị gần đây đã gọi trắng ra bằng cụm từ “vua tập thể”)thì mọi đường lối vẫn là 4 kiên trì ,vẫn lấy chủ nghĩa Mác Lê ,lấy Chủ nghĩa xã hội ,lấy Kinh Tế Quốc Doanh ….là chủ đạo…làm mục tiêu hướng tới vì đó là “nguyện vọng của nhân dân” , rồi thì thành công to lopwns, thắng lợi vẻ vang rồi….hết! Các ông Bộ Chính Trị khoá trước sắp xếp nhân sự cho khoá sau rồi cho các đại biểu học tập để “quán triệt” mà bầu theo gợi ý của “vua tập thể khoá trước”…Và cứ thế …Khoá nọ đẻ ra khoá kia .Riêng khoá này, tình hình trong và ngoài nước có lắm ý kiến ,ý cỏ nên người ta làm kỹ càng ,tuyên truyền quảng cáo rầm rộ ,ồn ào hơn….Các ông “vua tập thể” phân công nhau đi đến khắp các địa phương để chỉ đạo và thông qua danh sách những ai sẽ đi dự Đại Hội (nghĩa là  sẽ có quyền bầu những “vua tập thể” mới.)À quên , nếu các lần Đại Hội khác thì làm nội bộ là chính. Ra công khai chỉ là thủ tục “chính thức trình làng” thôi thì  .đại hội lần này công khai hơn, kéo dài ngày hơn ,có tham luận ,có đưa tin cập nhật một cách hạn chế hơn ,có trao đi đổi lại về đường lối chính sách ,có phê và tự phê ,có trao đổi tiêu chuẩn về  nhân sự, tránh vấp phải tình trạng bầu cả vị đã chết (trường hợp uỷ viên T.Ư ,Nguyễn đình Tứ chết sau khi thống nhất bầu nội bộ,khi ra bầu công khai vẫn cứ bầu để rôi sau đó lại phải cáo phó : “đại biểu Tứ đã….chuyển sang từ trần”!)

Tóm lại là nội dung thì không có gì mới đâu !Chỉ có hình thức là mới ,mới đến mức không ai có thể hình dung ra đây là Đại Hội của những người đại diện ưu tú nhất của giai cấp vô sản cả.Tất cả đều cực kỳ sang trọng….Mỗi bước xe của đại biểu qua đều cấm đường ,tiền hô hậu ủng  ,còi rú liên hồi…Ông nào cũng com-lê ,cà vạt ,tay sách cặp da rất chi là… trí thức xã hội chủ nghĩa ! Con số chính thức là 450/1377 đại biểu đều là thạc sỹ,tiến sỹ cả. Còn lại thì tất cả  đều tú tài, cử nhân hết! Cứ xem họ đồng thanh phát biểu “hoàn toàn đồng ý đề cương chính trị” của ban chấp hành Trung Ương thì đủ biết là họ  đều là tiến sĩ, thạc sĩ cử nhân Mác Lê Nin cả.

-LLTĐ: Vậy thì phong trào dân chủ, ý kiến của các cán bộ cựu lãnh đạo cộng sản không tác động gì hay sao?

-TỚ: Đầu tiên, tôi xin có ý kiến về phong trào dân chủ mà các bạn vừa nói: Mong các bạn đừng giận. Ở nước ngoài thấy một số người bị bắt, một số nhà có tư tưởng dân chủ, một số chỉ đòi dân quyền thôi hoặc chỉ đòi Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam thôi cũng bị đi tù, hoặc đọc một số blog của những người mạnh dạn phê phán thậm chí đòi đổi tên nước, đổi tên đảng thì cho là ở trong nước có một phong trào. Riêng tôi, tôi xin mạnh dạn có ý kiến như sau: Không thể gọi là 1 phong trào nếu không có một tổ chức thống nhất, một hoặc vài cá nhân lãnh đạo. Đây chỉ là những ý kiến lẻ tẻ nhưng rộng khắp  Công nhân là đòi hỏi lương bổng quá thấp kém.Nông dân là đòi hỏi ruộng đất bị đền bù rẻ mạt.Hầu hết đều đấu tranh vì dân sinh.Ít có ý kiến gì về dân chủ ,nhân quyeenff, đa nguyên, đa đảng…. Đáng buồn hơn là ngay trong những người phát biểu đòi dân chủ nhân quyền cũng chưa thật sự thống nhất. Ví dụ như cá nhân tôi, tôi chẳng đại diện cho ai, tôi chẳng thuộc tổ chức nào, chẳng ai lãnh đạo tôi, tôi cũng chẳng lãnh đạo ai. Tôi cũng chẳng tán thành những người chủ trương  chia đảng ra làm hai để thành lập một đảng mới đối lập.(?!) Tôi cũng chẳng tán thành những người chủ trương  góp ý cho đảng để đảng tốt hơn lên. để  ‘mong sao cho đảng trường tồn”. Tôi cũng chẳng tán  thành những ai định công khai thành lập các đảng đối lập ngay tức khắc. Tôi chỉ mong sao trong nội bộ của các ông “vua tập thể” khoá tới sẽ có một ông Góoc-ba chốp hoặc En-xin Việt Nam, và ,khi có một,hai nhân vật như thế mà xuống  đường, tay cầm khẩu hiệu “Trả chính quyền về tay nhân dân” thì tôi tin tưởng rằng, hàng triệu người sẽ lập tức đi theo ngay.. Lí do: Quần chúng nông dân, công nhân, trí thức…. nay đã quá bức bách rồi. Mất nhà mất đất, đồng lương chết đói, con cái bỏ học, bệnh tật không có tiền mua thuốc đang là những thùng thuốc nổ. Chỉ chưa tìm ra được cái ngòi nổ mà thôi, mà cái ngòi nổ đó thì tôi lại xin nhắc lại câu của tổng thống  De Gaulle: “Chẳng ai lật đổ được cộng sản bằng chính những người cộng sản”.          Vì thế, tôi mong các bạn ở nước ngoài không nên quá lạc quan bằng những bài viết “Thời cơ đã điểm” hoặc “Giờ sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản đã đến”. Tôi cũng mong các bạn ở nước ngoài hãy tôn trọng sự khác biệt, tránh lên án, thậm chí phỉ báng, nói xấu, bôi nhọ, vu cáo nhau khi bất đồng quan điểm với nhau. Tôi luôn quan niệm mỗi người có hoàn cảnh, trình độ, thời điểm của riêng mình. Tôi rất buồn khi trong nước thì Nguyễn Khắc Toàn vạch tội Trần Khải Thanh Thuỷ…. Ở nước ngoài thì bất cứ một hội đoàn nào mới tuyên bố thành lập đã có ngay những lời dè bỉu, chê bai. Làm sao có được một phong trào khi ông nói gà, bà nói vịt thậm chí mạt sát nhau, vu cáo cho nhau những điều độc địa. Tôi xin nhắc lại, mục đích của tôi chỉ là góp sức cho mấy ông có quyền cao nhất, dám nói ra những điều mà các ông ấy cũng thừa hiểu như tôi. Và tốt nhất là các ông ấy hãy đứng lên hành động, xếp lại mọi ham muốn về quyền và lực. Được thế thì cái gì phải đến sẽ đến. Hết!                                        x
                                         x         x
          Sau đây là những ý kiến mà tôi đã né tránh không trả lời vì không có tư liệu cụ thể .Qua 4 ngày theo rõi tôi xin trả lời bổ xung như sau:

-Hỏi: Bác có hi vọng là đại hội lần này sẽ có những biến chuyển đột xuất gì không?

-Trả lời: Cho tới hôm nay thì tôi  đã có thể trả lời như sau:

Có khá nhiều điều “mới “ chưa từng thấy ở các kỳ đại hội trước .Nhưng đối với tôi,  không phải là bản kiểm điểm của ông Trương  tấn Sang với những khuyết điểm được gọi đúng tên ,đúng tội ….nhưng vẫn chưa rõ là ai ? tổ chức nào,địa phương nào ,…mà vẫn cứ chung chung.

-Cũng không phải là những ý kiến có vẻ gay gắt như “Không bầu những người giầu có bất thường vào Ban Trung Ương” “ hoặc những lời  “ngả bài ngửa” giữa hội trường của ông  Đỗ Hoài Nam về “thực tế đau lòng hiện nay là tình trạng xa dân,vô cảm với dân, mất dân chủ với dân, sách nhiễu dân…..dẫn đến nguy cơ mất dân.Mất dân là mất Đảng, mất chế độ… vì…vẫn không có địa chỉ rõ ràng ,vụ việc cụ thể ….

-Mà cái tớ phát hiện vô cùng quan trọng đó là :NHẬN THỨC VỀ CHỦ NGHĨA XÃ HỘI HIỆN NAY Ở NGAY CÁC VỊ CÓ QUYỀN LỰC CAO  CŨNG CHƯA THỐNG NHẤT !Thế có chết không cơ chứ!

          .Chỉ cần nêu ra hai quan niệm  giữa  hai ông Võ Hông Phúc ,Bộ Trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư và ông  Lê hữu Nghĩa  Giám đốc Viện Chính Trị Quốc gia Hồ Chí Minh thì thấy hai quan niệm xã hội chủ nghĩa là cái gì? là thế nào ? nó khác nhau hoàn toàn như nước với lửa.Ông Phúc thì cho rằng  XHCN  ở nước ta không thể là lấy công hữu là gốc như ông Nghĩa quan niệm mà là phân phối công bằng ,xoá bỏ ngăn cách giầu nghèo.Còn nếu lại nêu ra cái chuyện công hữu tư liệu sản xuất thì hoá ra lại trở về những gì hai mươi năm trước ta đã bỏ đi để  có được ngày hôm nay sao?.Ông còn đưa ra một hình tượng là nếu lại công hữu như trước đây thì  “ai còn dám đầu tư” nữa vì   cứ….  “vỗ béo rồi làm thịt!” Ông Nghĩa có đáp trả một cách…yếu ớt là  Công hữu cái gốc của CNXH nhưng đó là công hữu khi…Chủ nghĩa xã hội đã hoàn thành (?)Còn bây giờ chỉ là công hữu tư liệu sản xuất chủ yếu chứ không phải là tất cả  các tư liệu sản xuất đều công hữu ! Nghe cứ như có làm thịt nhưng bây giờ chỉ làm thịt một số chủ yếu thôi còn tất cả sẽ làm thịt hết khi hoàn thành chủ nghĩa xã hội! Thế đấy ! Lý luận của người đứng đầu cái nơi “phát hành” ra các “lý luận gia chính trị Mác-Lê-NIn hàng đầu”với người được quyền cho phép các nhà tư bản trong và ngoài nước đầu tư  vào VN khác nhau về cơ bản đến như thế đấy .Một sự khủng hoảng về lý luận chưa từng thấy !

         Đó là điều duy nhất  tớ thu hoạch được qua những gì mà tớ thấy “mới lạ”  trong bốn ngày qua.Có gì mới nữa tớ sẽ post lên mạng. Khỏi cần lô-phôn phỏng  với vấn ,mất thì giờ mà…. khổ cho những kẻ phải nghe trộm mà chẳng “túm” được cái gì ! ./.

TIN …TỨC MÌNH TIẾP TIN VUI

TIN …TỨC MÌNH TIẾP TIN VUI

      12 giờ trua ngày 12 thang 1 năm 2011,Blog Tô Hải đã bị bọn LÊ-MẶC-CAM treo hình ông tổ mười đời của chúng là TẦN THUỶ HOÀNG ,chiếm ngôi nhà riêng của tớ,xoá sạch toàn bộ dữ liệu .Sự cố này đã được các blogger trong và ngoái nước loan tin ngay sau đó 1 tiếng đồng hồ!
        18 giờ tối cùng ngày,vào mạng tớ mới biết hung tin này…Lập tức gửi message ,gọi điện ,gửi Email báo tin cho các bạn bè  khắp nơi l
         6giờ sáng ngày 13/11/2011được một lúc 3 bạn trao ngay cho 3 khoá cửa nhà mới với đầy đủ các entries đã được lưu trữ đầy đủ .Chỉ tiếc rằng mất sạch comments những bình luận ,góp ý ,bổ xung tài liệu ,chỉnh sửa những chi tiết do tuổi già làm tớ thỉnh thoảng có lầm lẫn…Nhưng nói chung là qua việc phá phách này (lần thứ 3)tớ lại thấy :
         1-Kể ra lão già gần 85 này cũng “có giá” đấy chứ vì không “có giá” thì sao bọn Mắc-Lê-Cam lại phải ra tay triệt hạ tớ  tới 3 lần ?
         2-Tớ có lẽ là blogger duy nhất rất i-tờ về computer được nhiều chuyên gia cực giỏi cùng lúc ra tay giúp đỡ vô tư,khảng khái.Không những thế ai cũng động viên “Bác ,cụ ,ông cứ yên tâm viết nhiều sự thật nữa cho chũng con, cháu được mở mắt” . Hơn thế nữa có người còn nói “Bọn cháu thách cha thằng Tần Thuỷ Hoàng có giỏi phá nổi blog của Bác đấy!”
      Té ra trong cái rủi tớ lại gặp nhiều cái may.Cho nên không vui sao được !
      Tớ xin hứa :còn hơi thở ,đầu óc chưa lú lẫn,tớ còn cố gắng mỗi tuần ít nhất có một bài NOI LÊN SỰ THẬT,CHỈ CÓ SƯ THẬT MÀ THÔI .
              Mời các bạn đọc Phấn đấu ký số 33 của tớ ngay sau đây!

P-S-Ngoài địa chỉ mới   tohai01.multiply.com (trong nước cần “leo tường”) các bạn có thể vào   to-hai.blospot.com    để thấy tớ còn hai ngôi nhà xây sẵn có lưu trữ sẵn mọi dữ liệu  tớ  mới đưa lên blog (tuy tớ chưa được trao chìa khoá)

Sunday, January 9, 2011

PHẤN ĐẤU KÝ SỐ 32 CÁCH ĐÂY 65 NĂM, CHÍNH TỚ ĐÃ ĐI BẦU !

PHẤN ĐẤU KÝ SỐ 32


CÁCH ĐÂY 65 NĂM, CHÍNH TỚ ĐÃ ĐI BẦU !

       Nè! Mấy anh, mấy chị viết báo Đảng, mấy anh chị biên tập, xướng ngôn viên Đài, Tivi, các anh, chị được lệnh viết và “lên giọng” về ngày kỷ niệm 6 tháng 1 năm 1946 sao các anh chị không dám lên tiếng: ”Ngày ấy chúng em chưa ra đời! Xin cho em được rút lui để khỏi mang tiếng nói “phét”, nói bừa, nói “theo chỉ đạo”…với mục đích lừa …con nít!”

Vẫn biết là xưa nay viết cái gì? Viết thế nào? Thậm chí dùng từ gì ? chạy tít ra sao? Xếp trang in, khổ chữ kiểu nào? các cháu, các em cũng không có quyền nhưng, ít ra, viết về một sự kiện lịch sử có thật mà mình không hề biết thì…ít nhất, cũng có quyền từ chối khéo chứ? Hãy nhường cho các vị chức sắc trong “Hội Đồng Khoa Học Lý Luận Chính Trị Trung Ương” đứng ra chịu trách nhiệm với toàn thế giới về những gì họ tuyên bố huênh hoang dù chính họ, ở thời điểm đó cũng …chưa ra đời hoặc mới chỉ là những chú bé mặc quần thủng đít lên 2 lên 3 là hết nước!


Bị nghe, bị đọc quá nhiều những “siêu đại ngôn”, bị nói dối công khai trắng trợn, xuyên tác cả ý nghĩa, mục đích, nội dung lẫn hình thức cái ngày bầu cử quốc hội đầu tiên của đất nước này (6-1-1946), tớ, phần vì thấy nó chướng tai, gai mắt quá, phần vì thấy có trách nhiêm của một nhân chứng lịch sử phải “đính chính” ngay lịch sử dùm các nhà làm sử (như chủ tịch Nguyễn Minh Triết mới yêu cầu), tớ xin đính chính mọi sự bóp méo lịch sử bằng những gì từng nhớ được như sau:


HOÀN CẢNH RA ĐỜI CỦA QUỐC HỘI KHOÁ   I

- Ngày 2/9/1945, cùng với sự ra đời của Bản tuyên ngôn độc lập là sự ra mắt của một Chính phủ cách mạng lâm thời với thành phần đa số là những nhân vật tên tuổi của chính phủ Trần Trọng Kim, với một tổ chức ban bệ của chính phủ này bàn giao lại. Tất cả những biến chuyển trên, báo chí thế giới lúc này, đều gọi là 1 cuộc đảo chính “bất hợp pháp”!


- Sau gần 4 tháng cố gắng đoàn kết mọi lực lượng cách mạng (Việt Quốc, Việt Cách, Không Đảng Phái) trong một chính phủ chống nhau thậm chí vu cáo, chửi nhau công khai, tiến tới thủ tiêu nhau bí mật , công khai (vụ Ôn Như Hầu, vụ báo “Việt Nam” của Quốc Đân Đảng ở đường Quan Thánh)
.

- Chủ tịch Hồ Chí Minh long trọng tuyên bố trứơc quốc dân và quốc tế: Giải tán Đảng cộng sản Việt Nam….


- Nhiều vụ thương thuyết “chia ghế” cho mọi thành phần chống đối nhau dưới khẩu hiệu “một chính phủ đoàn kết, đoàn kết và dân chủ” để chứng tỏ với thế giới rằng nước Việt Nam thật sự đã có một chính phủ và “thật sự” đã trở thành một nước độc lập, đa đảng, không cộng sản .


Thế nhưng, 4 tháng trôi qua, …. Chẳng có một chính phủ nào trên thế giới công nhận cái “Chính phủ, đoàn kết dân chủ Việt Nam” này cả, kể cả các nước xưa nay ủng hộ nền độc lập của các thuộc địa như Mĩ, Liên Xô, Hội Quốc Liên với nghị quyết “Phi thuộc địa hoá” (lúc này Trung Hoa cộng sản chưa ra đời). Một chuyện hiếm có xảy ra đối với các thuộc địa sau này, bằng mọi con đường đều đi đến độc lập, rũ bỏ ách thống trị thực dân, đều được thế giới công nhận ngay tức khắc
.

- Trước tình hình nguy ngập đó, cuộc chiến tranh giữa ta và Pháp có thể nổ ra bất cứ lúc nào, việc “hợp pháp hoá” chính phủ Việt Nam chỉ còn một nước cờ cuối cùng đó là tổ chức bằng bất cứ giá nào ngay một cuộc bầu cử quốc hội bằng hình thức tự do đầu phiếu xây nên một quốc hội của toàn dân, gồm đủ mọi thành phần, không phân biệt xu hướng chính trị, giai cấp, đảng phái...Quốc hội này sẽ bầu nên một chính phủ mới, sẽ xây dựng một hiến pháp đầy đủ mọi thứ quyền tự do, bình đẳng chẳng thua kém gì bất cứ nước độc lập tự do nào (bây giờ gọi là đa nguyên, đa đảng, cái mà bây giờ chỉ nói ra thôi cũng đủ a-lê hấp ….vào tù!)
.

CUỘC BẦU CỬ ĐÃ DIỄN RA NHƯ THẾ NÀO?


Lúc này, tớ là một anh Vệ Quốc Đoàn 19 tuổi, thừa tuổi đi bầu. Tớ thật hãnh diện khi đi bỏ phiếu cho người mà tớ thích. Tớ nhớ đơn vị đóng quân của tớ ở Phòng Quân Nhu Bộ tư lệnh Chiến khu 3 có trụ sở tại số (*?) đường Cát Dài – Hải Phòng. Đơn vị bầu cử của cả Hải-Phòng chỉ có 3 người được đề cử .. Đó là nhà tư sản nổi tiếng Nguyễn Xuân Hà, tướng Trương Trung Phụng (Việt Cách hay Việt Quốc gì đó) và nhà thơ Nguyễn Đình Thi. Cả đơn vị tớ, ngoài trưởng phòng Nguyễn Văn Sĩ thì chỉ có độc nhất một ông đảng viên đảng cộng sản mới tù Côn đảo được thả về tên Ngô Kim Tài, còn lại tất cả đều là những chiến sĩ tạch tạch xè, mặt non choẹt. Trước ngày đi bầu 1 hôm, thủ trưởng cơ quan có triệu tập 1 cuộc họp (mà bây giờ chẳng biết ai còn, ai mất). Nhưng nếu những Lê Văn, Lê Kim Ưởng, Nguyễn Đăng, Trần Mạc, Vương đình Hoàng,Vũ Phái…, ai còn sống mà chưa lú lẫn chắc phải còn nhớ cái cảnh đồng chí Ngô Kim Tài của chúng ta sau khi phát biểu về ước mơ bao đời của đồng chí ấy (khi nằm trong tù Côn Đảo) về cái ngày được làm dân 1 nước độc lập, được tự tay bầu lấy chính quyền và xúc động nói lên “niềm vinh quang cay đắng” của đồng chí ấy. Hi sinh tất cả vì hạnh phúc của nhân dân kể cả hi sinh đảng cộng sản của mình cho lợi ích cao cả, đoàn kết dân tộc. Nói xong, đồng chí ấy khóc mà khóc thực sự, khóc hu hu thành tiếng hẳn hoi….. Thật tình lúc ấy bọn tạch tạch xè chúng tớ rất cảm kích và xúc động lây vì thấy tấm gương của những người cộng sản quả là đáng nể! Hy sinh tất cả, kể cả tính mạng cho toàn dân tộc, nhưng khi cách mạng thành công, không ngần ngại nhường quyền cai trị đất nước cho những người tài giỏi hơn mình nắm quyền điều hành đất nước!


Hôm sau đi bầu, chúng tớ đều thật sự hân hoan, phấn khởi, thật sự tự do khi bàn nhau để anh này, gạt anh kia, chẳng hề có một ý kiến nào lãnh đạo, kể cả của đồng chí Tài, người đảng viên kì cựu tù Côn Đảo ăn cùng mâm ở cùng phòng với chúng tớ. Chúng tớ đã tự nguyện, tự chủ, tự động, tự giác đồng lòng bầu cho hai người là nhà tư sản Nguyễn Sơn Hà và nhà thơ trẻ, sinh viên bị Tây đuổi học đến 5 lần bảy lượt do có tư tưởng chống Tây: Nguyễn đình Thi.


Tớ cũng được biết các ông Hồ Chí Minh, Hoàng Văn Đức, Vũ Đình Hoè, Trần Duy Hưng, Nguyễn Văn Luyện, Nguyễn Thị Thục Viên đều trúng cử ở Hà Nội đúng như chúng tớ đã…”chấm”! Ở các tỉnh, thành phố khác cũng như ở các vùng nông thôn, nhân dân lúc này (95% không biết chữ) đều hân hoan đi… đánh dấu, điểm chỉ vào tên người nào mà bà con làng xóm đã mách cho là “Tốt đấy!”.
 
Tuy nhiên, ở miền Trung và miền Nam, việc bầu cử không hề suôn sẻ. Ngoài những khó khăn do thực dân Pháp đã quay trở lại gây chiến thì các mâu thuẫn giữa đảng phái, tôn giáo và chính giữa những người cộng sản với nhau mà cuộc bỏ phiếu có nhiều khó khăn thậm chí có cả xương rơi máu đổ hoặc kết quả không… đúng như sự thật!

Tuy nhiên, một quốc hội được bầu cử tự do, không bị áp đặt, không có “đảng cử dân bầu”, thật sự đã ra đời…


QUỐC HỘI ĐẦU TIÊN CỦA NƯỚC VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HOÀ CÓ GÌ ĐẶC BIỆT?

 Tập tin:QuocHoiVNKhoaI.jpg
Đây! Quốc Hội đa đảng, đa thành phần của nước VNDCCH dã thật sự có mặt

Theo con số chính thức được phổ biến thì: 89% nhân dân Việt Nam đều đi bầu.
Tổng số đại biểu được bầu là 403 nhưng chỉ có 333 người được bầu còn lại 70 người là được “đặc cách” giành ghế: 50 cho Việt Nam Quốc Dân Đảng, 20 cho Việt Nam Cách Mệnh Đồng Minh Hội.
Thường trực uỷ ban quốc hội gồm: Trưởng ban Nguyễn Văn Tố, phó trưởng ban Phạm Văn Đồng, Cung Đình Quý, uỷ viên: Bùi Bằng Đoàn, Nguyễn Văn Chi, Dương Văn Dự, Hoàng Văn Đức, Đàm Quang Thiện, Nguyễn Tấn Di Trọng, Hoàng Minh Giám, Dương Đức Hiền, Tôn Quang Phiệt, Nguyễn Ngọc Bích….
Riêng 50 người của phe Quốc Dân Đảng với những cái tên như Nguyễn Tường Tam, Chu Bá Phượng, Vũ Hồng Khanh, Nguyễn Tường Bách,… và 20 người của Việt Cách với những cái tên như Nguyễn Cao Hách, Đỗ Đình Khôi, Nguyễn Hải Thần, Đàm Quang Thiện, Trương Đình Chi…..những người mà cộng sản ghét nhất cũng được chính phủ lâm thời giới thiệu vào quốc hội thì đủ thấy vị thế của đảng cộng sản lúc đó bị lép vế chừng nào!

Chỉ cần so sánh con số ước đoán là 4% đại biểu quốc hội cộng sản với con số 91% ngày nay, chỉ cần so sánh các cái tên vừa nêu trên trong “chính phủ kháng chiến-kiến quốc” với con số 100% bộ, thứ trưởng thậm chí đến trưởng Ban, Trưởng Phòng đều do các đảng viên cộng sản nắm cả thời nay thì dù đứa trẻ lên 5 cũng thấy được: cái mà ông Nguyễn Phú Trọng nói là bước “nhảy vọt” về dân chủ của xã hội Việt Nam là
một sự chửi cha lịch sử đến mức nào.

SỰ SUY THOÁI KHÔNG NGỪNG CỦA NỀN DÂN CHỦ SAU KHI BẦU QUỐC HỘI KHOÁ I


Sau khi bầu xong quốc hôi khoá I, nhiệm vụ cấp tốc là phải bầu ra môt “chính phủ liên hiệp kháng chiến” với cố vấn tối cao là “công dân” Vĩnh Thuỵ. Quốc hội cũng bầu ra một “kháng chiến uỷ viên hội” do Võ Nguyễn Giáp làm chủ tịch và Vũ Hồng Khanh làm phó. Quốc hội cũng bầu cụ Nguyễn Văn Tố làm thường trực uỷ ban, thường trực quốc hội (khi kháng chiến bùng nổ, cụ theo chính phủ chạy lên Việt Bắc bị Tây nhảy dù bắn chết ngay trận đầu)
.

- Quốc hội cũng bầu ra một ban dự thảo hiến pháp gồm 11 người
.

- Quốc hội cũng họp liên miên có khi đến cả 12h đêm để giải quyết hàng vạn mâu thuẫn, giải đáp hàng trăm câu hỏi được đặt ra gay gắt tại những cuộc họp sau đó. Chỉ riêng cuộc họp thứ 2 đã có 88 câu chất vấn. (Đâu có phải chỉ đến thời ông An, ông Trọng mới có nhảy vọt” do có chất vấn!?)

Quá nhiều điều mới lạ cho 1 dân tộc ngàn năm Tàu đô hộ, 80 năm Tây cai trị. Mọi sự chanh trấp, đả kích, vạch xấu nhau ở "cơ quan quyền lực cao nhất" có đóng góp gì cho nền độc lập tự do mà sau này cái câu tuyên bố của chủ tịch nước được nhắc đi nhắc lại nhiều lần chính là câu: “Quốc hội này là 1 quốc hội đoàn kết, chính phủ này là 1 chính phủ của toàn dân tập hợp nhân tài không phân biệt đảng phái với mục đích tranh thủ sự ủng hộ của tất cả các nước”.

Đáng chú ý nhất là khi trả lời về lý lịch chính trị của mình cụ Hồ đã công khai tuyên bố trước thế giới “Tôi, Hồ Chí Minh không phải là kẻ bán nước. Tôi chẳng thuộc một Đảng phái nào…Tôi chỉ có một Đảng là ĐẢNG VIỆT NAM!”
Nhưng than ôi! Tất cả đều là công cốc!

1/ Cả thế giới vẫn không ai thèm công nhận và vẫn coi cuộc đảo chính 19/8 là bất hợp pháp vì trên thực tế chính phủ quân chủ lập hiến Bảo Đại Trần Trọng Kim vẫn đang tồn tại về mặt pháp lí!


2/ Quốc hội và chính phủ đoàn kết cứ ngày một… mất đoàn kết! Người này người khác, đảng này đảng khác nối đuôi nhau ra đi! Hai đảng Việt Cách, Việt Quốc coi như đi tiên phong “bỏ của chạy lấy người” hoặc “mang của chạy theo người”. Lần lượt là các vị có tên tuổi, học vấn, vị trí xã hội cũng chào thua cái kiểu đoàn kết… chết người !


3/ Đặc biệt sau khi nước cộng hoà nhân dân Trung Hoa ra đời (1949) thì quốc hội khoá I (kéo dài mãi tới 15-7-1960) đã tự biến thành khoá Ib, Ic… khi nhân danh quốc hội khoá I. Nói trắng ra rằng quốc hội chỉ còn trên danh nghĩa và Đảng đã dần dần ra công khai dưới cái tên mới: “Đảng Lao Động”, nắm hết các vị trí quan trọng trong nhà nước (nhờ những năm 49-50 phát triển ồ ạt).

Nhờ có chiến tranh kéo dài và nhờ sự chỉ đạo của người đồng chí “môi hở răng lạnh”, Quốc Hội Khoá Ic đã thông qua cái chính sách "cải cách ruộng đất chấn chỉnh tổ chức" chết người, đập tan tành hai chữ đoàn kết giả hiệu để thay thế bằng con đường “đấu tranh giai cấp”!

4/ Cái số phận nước Việt Nam được hưởng tự do chỉ có đến năm đó. Một quốc hội do dân bầu, không phải đảng cử, gồm nhiều đảng phái tham gia cũng chấm hết từ những ngày đó!


5/ Cuộc kiên định chủ nghĩa Mác Lê Nin, học tập Staline, Mao Trạch Đông, thờ phượng ông Mác ông Lê cũng được kiên định lập trường từ đó.Tất cả những ai chống Đảng hoặc chỉ không đồng ý với một vài cá nhân có quyền lực cao nhất trong Đảng cũng có thể bị khai trừ khỏi Đảng hoặc… khỏi mặt đất như chơi!


6/ Đảng là tất cả, đảng là cha là mẹ, đảng là lẽ sống , đảng mang cho ta một mùa xuân, còn đảng còn ta, đảng là chính quyền, đảng là quốc hội, đảng là toà án…Đảng chỉ có đúng, Đảng là bách chiến bách thắng ,…..Cho đến hôm nay không có cái chuyện ông X, ông Y nào đó không phải đảng viên, không phải bộ chính trị, không phải ban bí thư mà được phép nói đến chuyện dân chủ, nhân quyền! Lơ mơ chẳng có đường mà trốn đi như nhà vua Vĩnh Thuỵ, ông Nguyễn Tường Tam hay các ông Trương Trung Phụng, Nguyễn Hải Thần năm nào đâu!


Chuyện bầu bán có tớ tham gia xảy ra đã 65 năm! Ấy vậy mà tớ bỗng nhảy dựng lên khi thấy người ta láo khoét về “bước phát triển nhảy vọt về thể chế dân chủ” khi kỷ niệm về những ngày này? người ta ca ngợi sự lãnh đạo đúng đắn của đảng về thành tựu đạt được của quốc hội nước ta? cho nên tớ cung cấp một số tài liệu còn nhớ được này cho các bạn trẻ để các bạn tìm hiểu thêm.


Với tớ thì:

- Nếu chính phủ lâm thời năm 45, quốc hội khoá I năm 46 thực sự là một chính phủ, là một quốc hội đại đoàn kết dân tộc đa đảng, gồm những tài năng ưu việt nhất của đất nước...

- Nếu chính phủ và quốc hội khoá I nước ta không bị nhuộm đỏ một màu cộng sản quốc tế, không miệng thì hô đoàn kết, tay thì phát động đấu tranh giai cấp tiêu diệt trí phú địa hào, không lấy chiến tranh làm động lực phát triển, không kiêu ngạo cách mạng đến mức tự cho mình là duy nhất giỏi, duy nhất đúng, là “đỉnh cao trí tuệ”, là không thể thay thế …


- THÌ :


Tổ quốc Việt Nam ta đâu có phải rơi vào cái cảnh “đường đi không đến” như ngày hôm nay
.

Cuối cùng, tớ cũng có một lời khuyên đối với những kẻ đã không làm nên lịch sử thì đừng có bóp méo xuyên tạc lịch sử!


Tội ác ấy, lịch sử chẳng có tha đâu!

Sunday, January 2, 2011

Phấn đấu ký số 31- NGOÁI NHÌN NĂM CŨ MÀ… KINH !

Phấn đấu ký số 31
 
                       NGOÁI NHÌN NĂM CŨ MÀ… KINH !
                             (khai ki-bót đầu năm 11 thế kỷ XXI)


Tớ xin thú thật là: tìm mãi không ra cái chữ nào có thể diễn tả cảm giác của tớ trước tình hình “vô cùng tươi đẹp và đầy hứa hẹn của tương lai đất nước” được tô vẽ trên cả một bộ máy khổng lồ báo, đài của Đảng mấy hôm nay…. ngoài chữ “KINH”!
Nó bao gồm cả “kinh sợ”, ”kinh ngạc”, ”thất kinh”, “kinh khiếp”, ”kinh khủng” "kinh hoàng”, ”kinh dị”, và….”kinh tởm”!
Vâng! Đúng là như vậy! Cái gì cũng tăng trưởng! Cái gì cũng tiến lên! Cái gì cũng ổn định! Cái gì cũng thành công rực rỡ! 100 tỷ USD Gi-đi-Pi, 6,7% tăng trưởng, (chẳng biết lấy ở đâu ra? -T/s Ng. Quang A đã từng tuyên bố như thế)…”Cả thế giới tư bản đang chen nhau kiếm chỗ đầu tư vào Việt Nam”….Thậm chí, Vinashin, từ chỗ là một “cái xì-căng-đan kinh tế-chính trị chưa từng có, nợ nần cả 60 tỷ USD, bỗng phút chốc trở thành một “ngành đóng tầu” đang “ăn nên làm ra”, thừa sức trả nợ và có lãi và đùng một cái, trở thành “top ten” trong các “sự kiện đáng ghi nhận của năm 2010”! Từ chỗ “tội đồ”, nay nó đang có công lớn, thì việc chi phải “kiểm điểm nghiêm túc” để ảnh hưởng bước tiến lên của nó như lời hứa trước Quốc Hội và toàn dân của thủ tướng kia chứ!
Vậy là, cái năm “lẻ mười  đặc biệt” đầy ắp những nghịch lý của đường lối kinh tế thị trường tư bản với cái đuôi “kiên định xã hội chủ nghĩa”, cái năm mà “kinh tế nhà nước là chủ đạo” đã lộ rõ là một cái “sân sau” cho sự “phân chia của cải” của một nhóm lợi ích đã bị tô hô phơi bày ra trước các kinh tế gia hàng đầu của thế giới và trong nước, làm dấy lên những vụ phản biện tập thể, lên án, kiến nghị có ký tên đàng hoàng của những người mà không ai có thể xếp vào loại “thế lực thù địch”….đều bị những % tăng trưởng, những tỉ này, tỉ nọ USD, những…53,67 con tàu “sắp bán ra và mang lãi về cho Vinashin” bất diệt …....của bộ máy truyền thông khổng lồ và độc quyền ăn nói của Đảng khẳng định:Tất cả mọi mặt kinh tế, chính trị, văn hoá xã hội, an ninh quốc phòng ,….nước ta, dưới sự lãnh đạo thần thánh của Đảng ta, tập trung dân chủ ở 15 người, đều …đi đúng hướng trên cả tuyệt vời !...Nghĩa là: CỨ THẾ THẲNG TIẾN MÀ ĐI, KHÔNG ĐẾM XỈA GÌ ĐẾN BẤT KỂ THẰNG NÀO, CON NÀO LÊN TIẾNG PHẢN BIỆN! vì: PHẢN BIỆN LÀ….PHẢN ĐỘNG! Kinh thật!

Không từ kinh ngạc đến “thất kinh”, đến “kinh tởm” sao được trước những gì đã xảy ra (chỉ  trong năm 2010 thôi) đối với một con người đang cố sống làm NGỪƠI như tớ….
Để khỏi trùng lắp với nhiều ý kiến đã “đi trước đón đầu” nhanh hơn tớ. Tớ chỉ xin ghi lại những gì mà cả cuộc đời 84 năm (tây) và 30 ngày nữa sẽ là 85 năm (ta) tớ chưa từng chứng kiến. Chẳng nên gọi nó là “top tiếc” gì vì, với tớ, nó cần được mọi người ghi mãi trong lòng là: Ở Việt Nam những năm đầu của thế kỷ XXI, đã có những chuyện lạ kỳ, vô lý, vô tình, vô luật pháp đến thế này đây:
   - Vụ đàn chó bẹc-giê của ông Thành, chủ đồn điền cà-phê ở Ban Mê Thuột, xé xác một người phụ nữ nghèo đi mót những hạt cà phê rơi rụng sau khi thu hoạch!
   - Vụ các Ban Thanh Tra của Đảng và nhà Nước phanh phui đủ tên tuổi, chức vị của hàng loạt tỉnh uỷ, thị uỷ, huyện uỷ, xã uỷ…đã ngang nhiên cướp đất, cướp nhà, cướp cả mồ mả tổ tiên của dân lành, biến “sở hữu toàn dân” thành sở hữu của riêng mình, đã bị….”phủi bụi”, giơ cao đãnh khẽ ra sao? Điển hình là vụ cả một “Ban Quan Huyện (uỷ)” Phước Long, Bình Phước chia nhau 210 ha đất bằng giấy tờ hợp pháp của chính quyền do các “quan uỷ” chỉ đạọ!
 - Vụ cả nước bị lừa vì những bằng giả, tiến sỹ giả, thậm chí cả tú tài, cử nhân giả (nhờ sự kèn cựa, tố cáo nhau mà lộ ra chỉ một huyện đã có tới 60 ông quan dùng bằng tú tài giả) cộng thêm những điều “nói không với…sự thật”, ”hứa hão giữa học đường” làm rung động cả đến nền tảng của một nền giáo dục…làm còi cọc não trạng của con người, làm nản lòng những nhà sư phạm có tâm huyết nhất.
- Vụ ”dịch giây chuyền” bạo lực: đánh, giết, đâm, chém, cắt cổ, chặt tay, cắt khúc .... cả cha, mẹ, người yêu, bạn bè …rồi vứt trôi sông, vùi dưới ruộng ....... kéo theo cả một phong tráo bạo hành có xử dụng….”kỹ thuật số” ghi lại rồi phát trên mạng các cảnh đánh đấm, đâm chém của một lớp học trò muốn tự khẳng định mình chẳng thua gi các bậc anh chị ngoài xã hội!
- Và gần đây nhất là vụ 10 quan chức Hà Giang (trong đó có phó chủ tịch Nguyễn Trường Tô (-hô) bắt nữ học sinh “nộp mạng” qua tên ma-cô-hiệu trưởng Sầm Đức Xương, được “miễn truy tố” vì “không đủ chứng” cứ sau gần cả năm trời “thu xếp” gọi là “điều tra”. Những chứng cứ do hai cháu Thuý và Hằng cùng các cháu  khác khai ra từ địa điểm, nơi phải “dâng mình” cho các bác, các chú …. khi đi vào những nơi ấy, bên trái là cái gì, bên phải là cái gì, số mô-bai đ/c X, đ/c Y, đ/c Z là bao nhiêu…...Tất cả lại là chứng cứ để buộc tội các… cháu vào tội môi giới và bán dâm chứ các bác các chú chỉ vi phạm đạo đức cán bộ mà thôi! Chuyện tầy trời nhưng cuối cùng luật Hà Giang đã biến thành chuyện con muỗi! Thật kinh khủng!
-  Vụ…..........mà thôi!
Chỉ cần mấy chuyện tớ chưa từng thấy từ khi mở mắt chào đời đến nay, đã xảy ra trong một cái năm 2010 này (và đã “được phép” đăng công khai trên báo Đảng) thôi thì tớ đã thấy những kẻ dám vỗ ngực là “tình hình kinh tế xã hội ngày càng ổn định” quả là đã liệt hết giây thần kinh….xấu hổ, khiến tớ không thể không buông hai chữ “Kinh tởm”!
   Tuy nhiên, năm 2010 cũng là năm đã giúp tớ phấn đấu cố sống thêm ngày nào hay ngày ấy để mong nhìn thấy có một sự thay đổi về cơ bản giống như một số nước trước đây từ thờ Mác, thờ Lê (còn hơn thờ bố thờ mẹ mình trong nhà) nay nhờ vứt chúng vào sọt rác, mà đã thoát được cảnh trại lính, được hưởng mùi tự do…mà tớ có dịp may chứng kiến tận mắt…và càng nung nấu những ước vọng đẹp sẽ đến với các con, các cháu….
    Năm 2010, cũng là năm đánh dấu cao trào đấu tranh của “giới trí thức, khoa bảng thứ thiệt”, những người đã vì những sự thật xấu xa, bẩn thỉu đang xảy ra quanh họ mà lên tiếng, đơn lẻ hoặc tập thể, phản biện, bác bỏ, thậm chí lên án những gì, những ai, đang dẫn dân tộc Việt Nam đến con đường tự huỷ diệt, mất nước!…  Chỉ riêng trong năm 2010 này, số ra mặt công khai, nói thẳng, nói thật, nói hết.......... ngày càng đông, càng có nhiều tên tuổi đã từng qua những chức vụ quan trọng từ Bộ Chính Trị đến Trung Ương, Bộ Trưởng, Phó Thủ Tướng,….đồng lòng….mở miệng!
Con số “ra công khai” đã hơn hẳn số đảng viên Cộng Sản lúc Đảng này bắt đầu tự nhận trách nhiệm lãnh đạo nhân dân đánh đuổi những kẻ tàn ác “cướp thóc lúa, cướp đời sống dân mình, nào nhà tù, nào trại giam, biết bao nhiêu nhục hình” (-“Diệt phát-xít” -Ng. đình Thi)! 
Tớ cứ tưởng rằng dựa vào lực lượng hùng hậu và có uy tín này, dựa vào đa số quần chúng chẳng sơ múi gì ở những “con gà Gi-đi-pi ảo”, dựa vào sự bất lực trong việc bưng bít thông tin và sự ủng hộ của quốc tế có thể gây sức ép lên một thiểu số đặc quyền, đặc lợi, buộc họ phải thay đổi đường lối cai trị đất nước một cách cơ bản, minh bạch, tư bản ra tư bản, cắt hẳn cái đuôi xã hội chủ nghĩa để cùng nhau tiến lên một xã hội thật công bằng, thật văn minh thật dân chủ…mà chẳng cần phải ai lật đổ ai, chẳng cần “họng súng nào mới đẻ ra được chính quyền” mới….Chỉ mong sao có những con người nhìn ra lẽ phải mà trở thành một Góobachốp, một Eltsine Việt Nam…
Vậy mà, không một ý kiến nào của họ cũng như của tớ được trả lời, được giải đáp thậm chí “chẹn họng” ngay bằng chỉ thị 112HD, cấm đăng tải các ý kiến phản biện, xây dựng của họ trên tất cả mọi phương tiện truyền thông…….để cuối  cùng bị coi là” những ý kiến có “động cơ xấu, cần kiên quyết bác bỏ”….
Tuyên bố của Hội Nghị TW lần thứ 14, khoá X và bài diễn văn bế mạc của ông Nông đức Mạnh là một “phát súng lệnh” mở màn cho cuộc phản công “quyết tâm chống lại những ai muốn làm khác ta, thậm chí nghĩ khác ta”! Chỉ còn thiếu một câu của một ông Tướng võ biền nào đó: Tất cả đều do Đảng ta lãnh đạo, Đảng ta không thể sai, ai chống lại Đảng đều là bọn phản động! Trường học có thiếu chứ nhà tù thì không thiếu! (y như khi cấm Ai-đi-Ét phản biện công khai đưa đến vụ “bức tử”của Viện này, một ông tướng công an đã tuyên bố: ”Bọn chúng họp ở 56 Nguyễn Du làm gì? Phản biện gì? Phản động thì có!”)
Kinh chưa!

Năm 2010 vừa qua,với tớ kết thúc một cách thật kinh khủng, kinh hoàng và…kinh tởm!  
Ngoái nhìn lại thấy cái Xấu vẫn thắng cái Tốt, cái Ác vần đè bẹp cái Thiện…
Nhà cao tầng không dành cho người nghèo vẫn tiếp tục mọc lên, sân golf vẫn mở rộng…Máy bay, ô-tô-loại siêu xịn, du thuyền vẫn được các đại gia vô tư com-măng mua về….Các nhà máy do ngoại quốc đầu tư sẽ còn tiếp tục kiếm lời khi giá đất, giá nhân công kể cả giá điện ở nước này còn rẻ mạt (khi trả bằng tiền VNĐ)….Tất cả là những bộ áo quần sang trọng khoác lên những tấm thân ốm yếu bệnh tật, ung thư di căn khắp nơi….Tuơng lai đất nước này sẽ ra sao? Sẽ đi đâu? về đâu? nếu toàn dân tiếp tục bị giắt mũi trên con đường… không đi đến đâu hết!

Kinh khủng?
 
 
 
Prev: PHẤN ĐẤU KÍ SỐ 30